Chương trước
Chương sau
Edt : Nhan

Nguyễn Đường sững sờ, nhìn Tư Triệt một chút.

Hắn vẫn lạnh nhạt, ngay cả một ánh mắt cũng không muốn cho cô ta, tất cả lực chú ý đều tập trung trên thân Khúc Yên.

Vì cái gì?

Là bởi vì hận sao?

Không thể là vì yêu được, hắn bị Khúc Yên tàn nhẫn gây tổn thương như vậy.

"Tôi và A Triệt là......" Nguyễn Đường dừng lại một chút, mơ hồ đoán, "Quan hệ của chúng tôi rất tốt, thường xuyên ở cùng nhau."

"Thường xuyên cùng nhau làm nhiệm vụ hay là thường xuyên ở cùng nhau?" Khúc Yên truy hỏi đến cùng.

Tư Triệt liếc nhìn cô một cái, cong môi nói: "Em hỏi nhiều như vậy làm gì? Ghen à?"

Khúc Yên hừ một tiếng, không hỏi nữa.

Ngược lại cô cũng sắp chết rồi, không nói thì thôi.

Cô đi về phía cầu thang trước.

Tư Triệt theo sát phía sau. Nguyễn Đường bị bỏ lại, run lên mấy giây, khẽ cắn môi đuổi theo.

......

Nhiệm vụ lần này ở một khu rừng phía nam căn cứ.

Nơi đó đột nhiên xuất hiện zombie cấp 9.

Hiện tại, dị năng giả cấp 9 không nhiều, căn cứ Bác Nhạc cũng không được mấy người.

Loại nhiệm vụ nguy hiểm này chỉ có Tư Triệt xuất mã mới là tốt nhất.

"Theo sát anh." Tư Triệt thản nhiên nói với Khúc Yên ở sau lưng.

"Vâng." Khúc Yên gần như dính vào lưng hắn, "Thế này đủ sát không?"

Lưng Tư Triệt cứng đờ, lạnh lùng nói: "Cách anh xa một chút."

Khúc Yên lẩm bẩm: "Vừa bảo theo sát lại muốn cách xa, anh đây là trước sau mâu thuẫn, phi logic đó có biết không?"

Tư Triệt chỉ coi như không nghe thấy, không để ý cô nói cái gì, tiếp tục đi vào rừng.

Càng vào sâu, không khí xung quanh càng quỷ dị.

An tĩnh lạ thường.

Nguyễn Đường đã là cao thủ cấp 8 nhưng cũng không dám tùy tiện tiến lên phía trước, cùng mấy đồng đội dừng lại tại chỗ.

Tư Triệt và Khúc Yên đi vào khu vực sương mù dày đặc, đột nhiên một âm thanh sắc bén xé gió mà tới, một con zombie lớn nhào về phía bọn họ !

"Em mau tránh ra !" Tư Triệt vung tay lên đẩy Khúc Yên ra sau lưng.

"Em tới đây!" Khúc Yên không yên ổn hết lần này tới lần khác, ngưng tụ một đám băng đao vọt về phía đầu zombie.

Chỉ nghe tiếng giòn vang, băng đao đâm vào đầu zombie cấp 9, vỡ vụn, không tạo thành một chút tổn thương nào.

"A......" Khúc Yên bất ngờ cảm thán, "Sao em lại yếu như vậy chứ."

Zombie cấp 9 bị tập kích liền trở nên cuồng bạo, xông thẳng tới chỗ hai người.

"Đáng ghét!" Khúc Yên dang tay ngăn trước người Tư Triệt.

Trong tâm cô nghĩ, Tư Triệt, nhanh lên, đẩy em đi, để em bị zombie cắn chết.

"Biết mình yếu mà còn làm màu." Tư Triệt lôi cô ra, lòng bàn tay ngưng tụ quả cầu lửa, một kích nhắm vào đầu zombie.

Zombie cấp 9 bay vọt đi với tốc độ cực nhanh, nhảy lên cây chạy trốn.

Tư Triệt đang định ra tay lần nữa thì bất ngờ bị níu lấy ống tay áo.

Hắn quay đầu, nhíu mày nhìn cô: "Em làm gì vậy?"

Khúc Yên vô tội nói: "Em sợ."

"Sợ thì trốn qua một bên."

"Không được, trốn bên cạnh còn sợ hơn, nhỡ trong bụi cỏ còn zombie cao cấp khác thì sao?" Khúc Yên cực kì hợp lý nói, "Bây giờ em yếu như vậy, không thể đợi một mình được."

Tư Triệt nhìn chằm chằm cô một lát, phì cười: "Đã yếu còn lý luận?"

Khúc Yên gật gật đầu: "Ai bảo anh muốn dẫn em theo, anh mang theo thì phải phụ trách. Tư Triệt, anh cõng em đi."

Khúc Yên càn quấy, nghĩ thầm, không kiên nhẫn được nữa rồi chứ gì? Tức giận không? Không muốn mang theo phiền phức vướng víu này đúng không? Mau cho em được ra đi đi nào!

"Lên."

Không nghĩ tới Tư Triệt lại ngồi xổm xuống, lãnh đạm ra lệnh.

Khúc Yên nhìn hắn, tùy hứng nói: "Thôi được rồi, em tự đi cũng được."

Tư Triệt quay người lại, một phát bắt được hai tay cô, giữ trên vai mình, cưỡng ép kéo cô lên: "Nói nhảm nhiều quá."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.