"Vậy...Sau này em có thể gọi chị là giáo quan không?" Trần Khẩn cảm thấy gọi Thẩm Mặc Tâm là cô giáo, có chút cảm giác kì lạ.
Thẩm Mặc Tâm gật đầu một cái, xoay người đi ra khỏi phòng luyện võ.
"Giáo quan, hôm nay chị chuẩn bị dạy em gì vậy?" Trần Khẩn quả nhiên là một đứa trẻ hiếu học, Thẩm Mặc Tâm vừa mới đồng ý làm giáo quan của nàng, nàng lập tức nghĩ đến việc học.
Thẩm Mặc Tâm dừng bước, xoay người nhìn Trần Khẩn một chút, sau đó cởi giày đi tới tấm đệm trong phòng.
"Cởi giày rồi bước lên đây, cho tôi xem căn bản của em như thế nào."
Thẩm Mặc Tâm mới vừa tắm xong, không có mang giày chuyên dùng trong quân đội, Trần Khẩn đáng thương đành phải ngồi bên cạnh tấm đệm bắt đầu cởi đôi giày quân đội của mình. Cũng may là giày quân đội đều là dạng giày móc khóa, rất nhanh nàng cũng đi đến trên đệm.
"Bây giờ tôi là kẻ địch của em, xuất ra hết bản lĩnh thật sự của em để tấn công tôi, cho tôi xem em có bao nhiêu năng lực." Thẩm Mặc Tâm chưa hề để Trần Khẩn vào trong mắt. Một người chỉ trải qua huấn luyện bộ đội bình thường, không có khả năng mang lại bất kỳ uy hiếp nào đối với cô. Không phải là cô quá kiêu ngạo, mà là cô rất tin tưởng vào bản thân mình.
"Được. giáo quan, chị có muốn khởi động trước hay không?" Trần Khẩn có lòng tốt nhắc nhở Thẩm Mặc Tâm khởi động làm nóng cơ thể, nàng mới vừa đánh quyền xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xanh-me-hoac/2978977/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.