Đại bá đi đứng không tốt, mặc dù ông một mực không nói gì nhưng Du Uyển biết rõ, mỗi bước đi của đại bá đau như đâm vào xương, đại bá vì làm những món điểm tâm này mà bận rộn trong bếp tận hai canh giờ, đại bá mẫu cũng không giúp được, muốn đi đánh thức Du Phong với Du Uyển nhưng đại bá không cho.
Sáng sớm lúc Du Uyển đi qua nhà đại bá thì ông đã ngủ lại, cả khuôn mặt vì đau mà trắng bệch.
Nhưng lúc này, những món điểm tâm mà đại bá dụng tâm làm, lại bị người ta chà đạp tàn nhẫn.
Du Tùng lúc này đã cảm thấy không vừa mắt, bước lên trước nói: “Ngươi có nói đạo lý hay không mà làm như vậy?”
Nha hoàn bị động tác của hắn dọa cho biến sắc, nhưng rất nhanh lại trấn định lại, giở giọng bác bỏ: “Đến cùng là ai không giảng đạo lý? Rõ ràng là ngươi đụng ta trước.”
“Ta cố ý va vào ngươi sao? Ta là vô ý! Nhưng ngươi là cố ý! Huống chi cửa ra vào nhiều người như vậy, sao ta không đụng phải người khác mà chỉ đụng vào ngươi? Coi như ta không có mắt, không lẽ ngươi cũng không có sao? Ngươi không thấy ta đi tới sao? Không thể tránh qua một bên được sao?”
Nguyên bản Du Tùng cảm thấy mình đụng vào một tiểu cô nương, bất luận như thế nào hắn cũng cảm thấy mình đuối lý, cho nên lúc Du Uyển bồi thường cho đối phương hắn cũng không dám phản đối, nhưng nữ nhân này thật sự quá đáng, không nhận bồi thường của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-xau-xa-la-than-y/3415256/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.