CHUYỂN NGỮ:THƯỢNG QUAN PHƯỢNG VŨ:
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Hứa Lâm vốn tưởng rằng có thể tìm được Tiểu Nặc rồi cứ như vậy ngắm nhìn nàng, lẳng lặng ở bên người nàng, như vậy bản thân mình cũng thỏa mãn rồi.
Nhưng sự thật cũng không phải như vậy.
Nhìn Tiểu Nặc vì Giang Thận Tu ảm đạm, nhìn Tiểu Nặc và Tư Không Cảnh vui đùa với nhau, nhìn sự ăn ý giữa Tiểu Nặc và Vi Tiểu Bảo bồi dưỡng được trong năm năm đến tuyệt vời… Nói không thèm để ý, không ghen tị là giả.
Hắn muốn Tiểu Nặc chỉ thuộc về một mình hắn. Có lẽ nàng sẽ vì người khác mà khóc, nhưng tiểu Nặc sẽ toàn tâm toàn ý với Hứa Lâm hắn.
Con người dù sao cũng có lòng tham, hắn không thể làm một thánh nhân.
Hắn không sợ Tư Không Cảnh và Vi Tiểu Bảo. Hắn biết rõ, chính mình cũng không kém so với hai người bọn họ.
Nhưng điều mà làm hắn cảm thấy thất bại nhất là Giang Thận Tu chết đã chết rồi, nhưng lại không dứt khoát chết đi lại còn linh hồn bị di chuyển.
Nếu Giang Thận Tu không vì tiểu Nặc đỡ kiếm, nếu Giang Thận Tu không chết, nếu Giang Thận Tu còn có thể sống tốt…thì hẳn là sẽ tốt rồi.
Như vậy hắn là có thể quang minh chính đại tuyên chiến với Giang Thận Tu, công bằng cạnh tranh.
Nhưng, Giang Thận Tu vẫn bị trúng kiếm kia, linh hồn vẫn bị dời đi, vẫn rời xa Tiểu Nặc.
Trận chiến tranh giữa nam nhân với nam nhân, chưa mở màn cũng đã tuyên cáo hắn thất bại.
Người sống, đấu không lại với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213929/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.