CHUYỂN NGỮ: THƯỢNG QUAN HUÂN YÊN
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Người tới tươi cười đến tỏa sáng: “Bảo bối ~~ ta đến với nàng rồi ~~~ ——————”
Chữ “rồi” cùng với cái bóng trắng kia cứ như pháo hoa, bắn thẳng lên trời.
“............”
Hứa Lâm không nói gì nhìn người tới biến thành một điểm nhỏ nơi chân trời, biến mất......
Tiểu Nặc làm sao có thể trong thời gian ngắn ngủi, cầm lên cái chổi cạnh bờ tường, đem người nọ đánh bay chứ.....
Đây thật sự là một cuộc khảo nghiệm công lực!
Vỗ vỗ váy, Trần Nặc không nét sợ hãi đem cái chổi gạt bỏ, ném vào góc tường.
Mà Trần Thính bên cạnh bấm ngón tay đếm đếm.
Thời điểm đếm tới ba trăm tám mươi, nam tử kia mới xiêm y chỉnh tề từ cửa lớn đi vào.
“Vi tỷ phu, huynh thụt lùi rồi nha...... Lần này đệ đã đếm tới ba trăm tám!”
Trần Thính ý cười trong suốt.
“Là đệ đếm sai rồi sao?” Vi Tiểu Bảo chỉnh chỉnh mái tóc giống như ổ gà: “Đệ đếm số luôn quên đếm chín mươi vào.....”
“Nhưng mà ta mọi lần đều thiếu số chín mươi mà ~~”
“Ặc? Như vậy là tỷ tỷ đệ tiến bộ....... ”
Vi Tiểu Bảo cười mỉa, nghiêng đầu, ánh mắt vừa vặn cùng Hứa Lâm đối diện.
Hai người đều sửng sốt. Lập tức nhìn nhau cười.
“Thì ra, ngài chính là Vi Tiểu Bảo Vi công tử trong miệng Tiểu Nặc, ngưỡng mộ đã lâu.”
Hứa Lâm ôm quyền, ném cho Vi Tiểu Bảo ánh mắt đầy thâm ý.
Vi Tiểu Bảo hiểu ý, cũng vái chào: “Đúng là kẻ bất tài này.”
“Tại hạ Hứa Lâm của Ngũ Lương Phái.”
“Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213928/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.