Phi phi phi!” Mẫu thân không dừng được nhích sang một bên mà nhổ một nửa thức ăn đang nhai trong miệng ra, vỗ bàn một cái, quát: “Ông chủ”
Ông chủ đã sớm nhìn chằm chằm về hướng của ta run người một cái, vẻ mặt như đưa đám đi cũng không vững đến.
Haizz…đây là người thứ mấy rồi đây…
Ta phủi mấy cái trong khay đi.
Thức ăn này ăn cũng rất ngon làm sao mẹ lại nhiều ý kiến như vậy chứ…
Ông chủ cẩn trọng đứng bên cạnh bàn chúng ta nói: Cô…cô nương…làm sao vậy?”
Mẫu thân chỉ bát canh: “Đây không phải là canh khoai tây sao? Tại sạo lại có vị cà rốt…”
Nghe xong ta phun một ngụm canh lên bàn.
Chưởng quầy dở khóc dở cười: “Cô...... Nương, đây là, chính là củ cà rốt mà......”
Mẫu thân nổi giận: “Đây không phải là ngươi đang lừa dối khách sao? Có nhà nào cắt cà rốt lẫn với khoai tây như vây!”
“,,,,,,”
“Còn có cái này! Nhiều hành lá cắt nhỏ như vậy thì người làm sao ăn được!”
“…Cô, Cô nương, chúng ta không phải cố ý cắt nhỏ rau hẹ và hành lá như vậy … Cái này chính là phải cắt như vậy…”
Nhưng mẫu thân vẫn làm như ta có lý, ta không sợ: “Ai bảo các ngươi làm rau hẹ cháy sạch như vậy, một chút dáng vẻ của rau hẹ cũng không có! Ngươi để cho ta ăn rau hẹ như vậy thì ta làm sao chịu nổi?”
“… …”
Ông chủ muốn khóc…
“Thật là! Mẫu thân hất đũa một cái nói với ta: “Nặc Nhi! Đi làm một ít sườn heo chua ngọt cho mẹ con ăn đi”
Lại là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213911/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.