Sau bữa cơm tối, phòng mẫu thân đèn đuốc sáng choang như ban ngày.
Ta tò mò bước vào phòng của nàng, thấy nàng đang ở trước gương đồng nhe răng nhếch miệng nói:
“Mau tới đây giúp mẫu thân ngươi đi!” Mẫu thân không quay đầu lại quăng một câu tới.
Ta chậm rãi đi đến: “Làm gì vậy ạ, sao lại thắp nhiều nến như vậy?”
“Dù sao cũng không phải đốt chúng ta, ngươi sợ cái gì?” Mẫu thân xoay người lại vẫy vẫy tay “Ngươi đi nhanh lên một chút được không, sao lại chậm như sên vậy?
“Vâng”
Đi tới bên người mẫu thân ta hỏi: “Muốn con giúp gì vậy?”
“À..” Mẫu thân chỉ mặt mình nói: “Giúp ta nặn mụn trên mặt đi”
“… …”
Khoan nói tới việc nặn mụn trên mặt nàng, nàng thật sự là một nữ tử đã ba mươi hai tuổi sao? Tại sao dáng dấp vẫn còn trẻ hơn cả người trẻ tuổi vậy?
“Ngươi nhẹ một chút, nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau”
Mẫu thân la hét, chân mày nhíu lại.
Ta vừa làm vừa hỏi nàng: “Mẫu thân sao lại chạy trốn được khỏi bốn phụ thân vậy? Bọn họ xảo quyệt như thế…”
“Ta biết…” Mẫu thân nói: “Có lẽ bọn họ phái bảy, tám người theo dõi ta…”
“Bảy, tám người?”
Số lượng thật lớn
“Cuối cùng thì bọn họ muốn làm gì?” Tay ta không ngừng nặn
“Không phải vì muốn gây dựng lại Hủ Thần giáo sao?” Mẫu thân đưa cho ta một cái khăn tay: “Lau một chút máu đi”
“Vâng. Vậy tại sao lại thả người ra?”
“Ta làm sao biết trong bụng tên Giang Cung Li tâm địa gian xảo kia đang nghĩ gì.” Mẫu thân ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213910/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.