Đó là một câu chuyện xưa rung động đến rung động tâm can, lôi cuốn lòng người!
Đó là một truyền kỳ phát sinh ngay lúc phần đông các đại môn phái đang xích mích với nhau!
Đó là một giang hồ có ân oán tình thù, giết chóc cùng cứu nguy!
............
Kỳ thật phía trên là mấy câu ta trích dẫn ở phần giới thiệu của mấy tiểu thuyết võ hiệp, không hề có chút liên quan nào đến chuyện của mẫu thân.
Đời người dù sao không phải tiểu thuyết, sự thật luôn luôn rất tàn khốc.
Nhận được sự đồng ý của lão nhân, trong lòng ta vui mừng một hồi, lão nhân còn kéo dài giọng ra nói: “Nhưng mà ta có điều kiện này.”
Ta nhướng mi, gân xanh nổi lên: “Điều kiện gì?”
Lão nhân nói: “Ngươi đồng ý trước.”
“............”
Sao ta lại có cảm giác ‘bảo hổ lột da’ thế này?
Bỏ đi, rộng lượng với ông ấy một chút.
“Được, ông nói đi.”
Lão nhân đột nhiên nở nụ cười, nụ cười này đầy vẻ ảm đạm, âm trầm thất sắc: “Ta muốn ngươi làm đồ đệ của ta.”
“Được!” Không phải chỉ là làm đồ đệ sao, chuyện thế này coi như ta cũng có lời.
“Tương lai mấy chục năm nữa không cho phép người rời khỏi ta, đến tận khi ta chết.”
“!”
“Mỗi ngày phải giặt quần áo nấu cơm cho ta, kẻ thù của ta đến thì phải giúp ta chặn đao, người quen của ta tới thì giúp ta mở cửa.”
“!!”
“Ngày nóng hầu quạt, ngày lạnh đốt lò, đêm hè thì ở bên giường ta đuổi muỗi, đêm đông thì bắt chước Hoàng Hương* làm ấm chiếu cho ta nằm.”
*Hoàng Hương: Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-than-noi-nam-nhan-khong-dang-tin/1213907/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.