Yến hội kết thúc trong tiếng cười nói của mọi người, Thanh Ngọc Linh cũng từ từ tỉnh lại. Nàng ta khóc oà lên, nhào vào lòng Minh Nguyệt kể tội đại tỷ:
“ Mẹ, nữ nhi không còn mặt mũi nào mà nhìn người nữa, thà chết cho xong.”
Nhưng thực ra trong lòng nàng ta nào muốn kết thúc sinh mạng, chỉ là muốn mẫu thân dạy dỗ Thanh Ngọc Nghi mà thôi.
Minh Nguyệt phu nhân liền vỗ về an ủi:
“ Linh Nhi ngoan, không có việc gì đâu mà, cũng không phải lỗi của con. Tại nha đầu Thanh Ngọc Nghi không biết điều, khuỷu tay hướng ra ngoài kia.”
Thanh Ngọc Linh biết mục đích đã đạt được, không nói nhiều thêm nữa, chỉ giả vờ nghẹn ngào trong lòng Minh Nguyệt phu nhân, nở nụ cười nham hiểm.
Tiệc tàn, hoàng thượng cùng các vị vương công quý tộc, quan lớn đều đã ra về, đoàn người Tướng phủ cũng đứng dậy rời đi.
Minh Nguyệt phu nhân ngầm ra hiệu cho Thanh Ngọc Nghi đi theo bà đến một chỗ trống trải gần Ngự hoa viên, Thanh Ngọc Nghi mở lời trước:
“Không biết mẫu thân...”
“Bốp”, chưa kịp nói hết câu, một cát tát vang dội giáng thẳng xuống gương mặt thẫn thờ của Thanh Ngọc Nghi. Người phụ nhân trước mắt nàng thì bày ra vẻ mặt vô cùng chán ghét, tức giận.
“Tại sao?” Hai tiếng nghẹn trong cổ Thanh Ngọc Nghi thốt ra đầy khó nhọc.
“ Ngươi còn hỏi ta tại sao ư? Hôm nay ngươi làm tổn hại thân muội, hạ nhục Linh Nhi, làm mất mặt cả Tướng phủ còn không đủ lí do để ta dạy dỗ? Cái tát này tính ra còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/3164635/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.