Trở lại đoàn xe của Tướng phủ, Ngọc Thuý kinh hãi khi nhìn thấy gương mặt tiểu thư nhà mình sưng vù lên, miệng còn vết máu. Nha đầu cuống quýt đến suýt thì bật khóc:
“ Tiểu thư, ai đã đánh người vậy? Em sẽ nhờ lão gia làm chủ giúp người!”
“ Ta không sao, chỉ là chút vết thương ngoài da ấy mà. Ngọc Thuý, em tuyệt đối đừng làm phiền phụ thân, lại khiến ngài ấy lo lắng.”
Nghe vậy, Ngọc Thuý cũng chỉ còn đường giữ im lặng, đỡ đại tiểu thư lên xe ngựa. Đoàn xe chạy một mạch không chướng ngại về thẳng phủ Tướng quân.
Về đến phòng, Thanh Ngọc Nghi lôi ra một số lớn thuốc trị thương, giảm sưng và nhờ Ngọc Thuý bôi hộ. Nha đầu kia vẫn không chịu bỏ cuộc, truy hỏi mãi về vết thương của nàng. Cuối cùng, nàng phải nói ra sự thật, làm Ngọc Thuý tức đến phùng má trợn mắt.
Đêm xuống, kìm nén cơn đau trên mặt, Thanh Ngọc Nghi nặng nề chìm vào giấc ngủ. Lúc này, một bóng đen phi vọt vào phòng nàng từ cửa sổ, đứng đầu giường nhờ ánh trăng sáng mà lặng lẽ ngắm dung mạo đang say giấc của nàng. Hắn từ từ vươn tay, chạm thật nhẹ vào một bên má sưng tấy của nữ tử đang ngủ trên giường, động tác vô cùng cẩn thận, thương tiếc.
Cảm thấy trên mặt mình ngưa ngứa, Thanh Ngọc Nghi bất giác tỉnh giấc, đập vào mắt nàng chiếc mặt nạ màu bạc, khiến nàng hồn phách tí nữa bị dọa cho bay mất.
“ Doạ chết ta rồi. Phong công tử, mỗi lần xuất hiện huynh có thể cho ta chuẩn bị tâm lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/3164637/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.