Rơi vào tình cảnh khó xử như vậy, Thanh Ngọc Nghi muốn tiến không được, muốn lùi lại càng không xong. Nàng không phải là nữ chính trong mấy tiểu thuyết ngôn tình huyền huyễn, có năng lực thông thiên để làm được mọi thứ. Cầm, kì, thi, họa, nàng món nào cũng chẳng tinh thông, lấy gì mà hiến nghệ. Thanh Ngọc Linh đáng chết này, đúng là chỉ sợ đời không loạn!
Thấy vẻ túng quẫn của Thanh Ngọc Nghi, đám đông quần chúng cũng bàn tán rôm rả:
“ Ta có nghe nhầm không vậy, đại tiểu thư phế vật có ngày đòi thể hiện tài năng? Ta sẽ chống mắt lên xem nàng ta định diễn cái gì”, một tiểu thư che khăn thì thầm với người ngồi bên cạnh.
“ Lần này thì hay rồi đây. Đại tiểu thư đích thân thi triển tài nghệ. Ta đoán, nàng ta sẽ bị cười cho muốn đào hố mà chui thẳng xuống. Ha ha”, tiếng cười chế giễu của một vị công tử con nhà quan vang lên, thể hiện hầu hết suy nghĩ của mọi người ở đây. Chỉ có Thanh tướng quân với vẻ mặt lo lắng, Thượng Quan Tử Phong ánh mắt sáng rực, Tam vương gia mong chờ cùng Thanh Ngọc Linh vui vẻ vì ý đồ xấu đã đạt được.
“Thanh Ngọc Linh ta đã nói rồi mà, đại tỷ của ta, ngươi mãi mãi vô dụng như vậy, chỉ có thể ngước mắt nhìn ta mà thôi”, trong lòng nhị tiểu thư thầm đắc ý.
Lúc này, Thanh tướng quân vội vã giải vây: “ Bẩm hoàng thượng, Ngọc Nghi bệnh nặng mới khỏi, tài nghệ lại không tinh nên hôm nay làm lỡ nhã hứng của mọi người, vi thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-nghi-thien-ha-tu-quoc-tranh-the/3164634/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.