Một tuần sau, Joy Lia được xuất viện, bà ngoại cô sắp xếp lại quần áo cho cô rồi đỡ lấy cô đi ra.Phía sau là những thuộc hạ của bà.
Thật ra ở bên Pháp, gia tộc của bà rất có tiếng tăm, xét về gia thế và quyền lực phải gấp hai lần Đường gia.
\- 'Cẩn thận\.' Bà cô nói rồi hướng sang bên phải để đi\.
Ra đến sân lớn của bệnh viện, rất nhiều người đang tập trung ở đó. Ở đó đang tổ chức một buổi từ thiện, mà người bỏ tiền ra tổ chức chính là một nhân vật của công chúng - Mạc Trình Thiên. Anh cũng là người trực tiếp đến đây để tham gia và chủ trì.
Từ bên này anh đã nhìn thấy cô, hơi nhíu mày, họ lại gặp nhau rồi. Anh lách qua những người đó rồi đi về phía cô.
Anh cúi đầu chào bà ngoại cô rồi hỏi :'Hôm nay cô được xuất viện rồi sao?'
Joy Lia nhìn vô định, giọng nói này hơi quen, là ai vậy? Cô quen anh ta sao?
\- 'Là chàng trai tốt bụng lần trước đã cứu con đó\. Lần đó vẫn chưa kịp hỏi tên cậu\.' Bà ngoại cô nói\.
Mạc Trình Thiên khẽ cười :'Cháu là Mạc Trình Thiên. Không biết xưng hô với hai người như thế nào?'
\- 'Tôi là Joy Lia\, đây là bà ngoại tôi\.' Joy Lia nói\.
Mạc Trình Thiên gật đầu. Bà ngoại cô thấy vậy liền vui vẻ nói :'Ta ra ngoài gọi lái xe, con đứng đây nói chuyện với cậu ấy nhé!.'
\- 'Nhưng vừa rồi bà đã gọi rồi mà\.\.\.' Joy Lia nhíu mày\.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243396/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.