'Cạch' Cánh cửa từ đường mở ra, gương mặt lo lắng của Đường Duật Hành lại thêm phần tức giận, nhìn cô đang ngồi dưới đất bị mẹ cả cậu đay nghiến, dày xéo.
Cô là người dễ bị tác động tâm lí, cậu chỉ sợ bà ta sẽ nói gì đó không hay, khiến cô rút lui.
Cậu đi đến đỡ lấy cô đứng lên :'Em không sao chứ?' Rồi anh quay sang nhìn mẹ cả :'Bà đã làm gì cô ấy?'
\- 'Dạy dỗ lại nó một chút\, từ giờ nó không còn là người nhà này nữa\.' Bà Lâm nói\.
Đường Duật Hành tức giận, ánh mắt như có lửa nhìn bà Lâm, anh sẽ không bao giờ thay đổi quyết định nữa đâu, dù có xảy ra chuyện gì thì anh cũng sẽ không đồng ý đính hôn với Thụy Nhan nữa.
Ánh mắt dịu xuống, nhìn gương mặt bị sưng lên một bên của cô mà cậu thấy lồng ngực khó thở quá.
Cậu không tránh được việc cô bị thương rồi. Khương Gia Hy ngoảnh mặt che đi vết thương chỗ mặt mình, cậu thương xót ôm cô vào lòng, rồi nhìn bà Lâm :'Đây là lần cuối cùng tôi và cô ấy về cái nhà này, đề nghị bà đừng bao giờ đến làm phiền chúng tôi.'
\- 'Đứng lại đó\.' Bà Lâm tức giận nói\, nhưng hai bóng người đó cứ từ từ đi khuất\.
\- 'Chúng ta về thôi\, anh đưa em đến bệnh viện xử lí vết thương\.' Đường Duật Hành vén mái tóc cô lên\, động tác nhẹ nhàng sợ làm cô đâu\.
Khương Gia Hy nhìn cậu, tay đưa khẽ lên má cậu :'Anh...'
\- 'Không sao\, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243365/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.