Khương Gia Hy khó hiểu nhìn ông tca, lão pháp sư Phùng nhìn sang ông Khương, ánh mắt đầy chất vấn, rồi nhìn sang mẹ của Khương Nhược Nhy. Năm đó ông thật hối hận khi để Hứa Hoa bên cạnh ông ta.
Lúc này Lý Kiệt, Trần Vỹ và Tiểu Ngạn cũng đến, trên người Lý Kiệt là chiếc áo bác sĩ màu trắng, anh ta được một y tá mở cửa cho vào, Khương Gia Hy muốn vào trong nhưng lại bị cánh cửa đóng lại, cô bất lực dựa vào người anh.
Tiểu Ngạn đi đến ôm lấy cô :'Gia Hy...'
\- 'Mình thực sự không muốn mẹ mình như vậy\.' Cô nức nở nói\, Đường Duật Hành đỡ cô ngồi xuống dãy ghế bên cạnh\.
Anh vỗ nhẹ lưng cô, Tiểu Ngạn ngồi xuống :'Ngoan, đừng khóc nữa.'
\- 'Phức tạp quá rồi nhỉ?' Anh đứng dậy để cô ngồi cùng Tiểu Ngạn\, đi về phía Trần Vỹ\, anh ta nhìn hai người phụ nữ đang ngồi ở ghế rồi nói\.
Cậu thở dài :'Không phức tạp như tôi nghĩ.'
\- 'Thử giải quyết xem nào\.' Trần Vỹ đưa ánh mắt thách thức\, dáng vẻ cợt nhã ấy vẫn không cất đi\.
Đường Duật Hành im lặng, tất nhiên cậu sẽ giải quyết, làm sao để mọi chuyện cứ rối như một mớ tơ vò như vậy được.
\- 'Tôi muốn nói chuyện với ông\.' Ông Phùng đi đến nói với ông Khương\.
Mẹ của Khương Nhược Nhy vẫn chưa hiểu gì, tò mò nhìn họ. Cả hai ông đi ra chỗ khác nói chuyện.
'Cạch' Lúc sau cánh cửa mở ra, Lý Kiệt bước ra ngoài, mọi người đều đứng lên. Khương Gia Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243366/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.