Nụ hôn vẫn còn kéo dài, chuông điện thoại cũng không khác. Khương Gia Hy khẽ đẩy anh ra :'Anh mau nghe điện thoại đi.'
Hơi thở của cậu trầm đục, cắn nhẹ lên ngực cô :'Đúng là tiểu yêu tinh'.
Anh cầm lấy điện thoại rồi kéo cô vào lòng mình, quả như anh đoán, là Lý Kiệt gọi đến, bàn tay anh càn rỡ đi vào áo cô, bóp lấy một bên ngực, tay kia cầm điện thoại.
\- 'Cậu đang đâu vậy?' Lý Kiệt đang ở cùng Trần Vỹ và Tiểu Ngạn\, cả ba người đều đang lo cho họ\.
Khương Gia Hy khẽ cản tay cậu, khẽ nhắc nhở :'Đừng...anh đang nghe điện thoại...'
\- 'Đang ở nhà\.' Cậu nhìn gương mặt đỏ ửng của cô thì cười rồi đáp\.
\- 'Cô ấy không sao chứ?' Lý Kiệt quan tâm hỏi\.
Bàn tay cậu đi xuống bên dưới huyệt động, Khương Gia Hy sợ hãi bụm miệng mình lại, lắc đầu nguầy nguậy.
\- 'Đưa đây\.\.\.cho tôi nói chuyện với chứ? Này Đường Duật Hành\, cậu để lại hào quang quá đó\.' Trần Vỹ giật lấy điện thoại rồi nói\.
Đường Duật Hành cười nhạt, ngón tay cái đặt trước huyệt động cô khẽ day day.
\- 'A\.\.' Không kìm được\, cô bật lên một tiếng rên khẽ\, xấu hổ bịt chặt miệng mình lại\, một tay nắm lấy cổ tay anh\, yếu ớt chống cự\.
\- 'Cảm ơn\.' Cậu nhàn nhạt nói\.
\- 'Trời ơi\, làm bạn với cậu mất mặt quá đó\.' Trần Vỹ gãi gãi hàng lông mày rồi nói\.
Đường Duật Hành không quan tâm, cậu dùng hai ngón tay đi vào trong. Khương Gia Hy ưỡn cong người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243363/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.