Nam chính đã rời đi, kịch hay đã hết, mọi người lần lượt ra về, ai cũng rôm rả bàn tán về chuyện ngày hôm nay. Thật là một buổi lễ đính hôn có một không hai.
Ông bà Thụy đỡ lấy Thuỵ Nhan đang khóc lóc :'Chuyện ngày hôm nay coi như Thụy gia chúng tôi trèo cao, ngã đau vậy cũng không hối hận, chỉ là từ giờ hai nhà coi như không quen biết.'
\- 'Ông bà bình tĩnh\, chuyện này chúng tôi sẽ giải quyết\, chắc chắn nó chỉ là nhất thời ham chơi thôi\.' Bà Lâm vội nói\.
Ông Thụy tức giận :'Chuyện hôm nay Thụy gia chúng tôi mới là người nhục nhã thực sự, từ giờ chúng tôi không muốn con gái mình khổ, cũng không muốn qua lại. Xin phép.'
Nói rồi hai ông bà đưa cô ta ra xe, bà Lâm tức giận nhìn Đường Gia Huy :'Con biết chuyện này?.'
Anh ta nhẹ giọng :'Con biết.'
'Choang' Số ly thủy tinh trên bàn bị bà Lâm hất mạnh xuống bàn :'Loạn rồi, loạn cả rồi.'
Khương gia khép nép đi đến, nét mặt ái ngại :'Thực sự xin lỗi, chúng tôi cũng không hề nhận ra điều này...'
\- 'Câm miệng\, tôi đã phải dùng một số tiền lớn để mua con gái của các người về\, nhưng nó lại là loại người đê tiện lẳng lơ\, quyến rũ em chồng mình\, từ giờ nó sẽ không còn là người của Đường gia nữa\.'
Ông Khương thành thật nói :'Thực sự chúng tôi cũng bất ngờ như bà....'
\- 'Không cần giải thích\, Đường thị sẽ rút lại vốn lúc trước rót vào Khương thị\, chỉ mong Khương thị đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-buong-ra-toi-la-chi-dau-cua-cau/3243362/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.