Ông không thể chịu đựng được ý nghĩ liên tục hành hạ rằng ông đã là người của Potter. Kiến thức xuyên qua não ông như một phi tiêu tẩm chất độc chết người, đọng lại trong dạ dày ông như một hòn đá không thể di chuyển và thắt cổ họng ông với sự nhục nhã khó chịu mỗi khi ông đủ bất hạnh để thấy mình đang chung một không gian với người nhà Gryffindor kia.
Ông không thể nhớ cuộc gặp gỡ của họ cũng như bất kỳ tình huống trực tiếp nào dẫn đến chuyện đó, và sự thiếu vắng kinh khủng của ... các chi tiết ... đã khiến ông phát điên. Ông không phải là một người nghiện rượu nặng, và bất cứ khi nào nuông chiều bản thân trong chất cồn, thì ông có xu hướng làm như vậy trong sự riêng tư ở phòng mình. Vì vậy, ông không có kiến thức thực sự về việc ông sẽ là loại say rượu nào. Ông không thể biết mình có phải là loại người sẽ "nói chuyện phiếm" hay không, nhưng dựa theo sự thận trọng tự nhiên của ông khi tỉnh táo, thì xu hướng 'rượu vào lời ra' khi say xỉn của ông dường như rất cao, đến mức khả năng này làm ông trở nên ngộp thở theo đúng nghĩa đen. Ông cảm thấy không thể thở nổi vì nỗi xấu hổ mỗi khi tưởng tượng ông có thể đã vô tình phơi bày bao nhiêu bí mật quý giá của mình trước sự chế nhạo của Potter.
Ngay sau cảnh tượng khủng khiếp trong văn phòng của Minerva, ông đã trải qua những ngày tự dằn vặt bản thân với những ý nghĩ không thể chịu đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-se-luon-den/2526499/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.