"Tôi yêu ông và tôi ... Tôi đã khao khát ông quá sâu sắc, quá ... vô vọng ... từ rất nhiều năm nay, nên cuối cùng tôi đã nắm lấy cơ hội duy nhất mà ông trao cho tôi, và hy vọng với Godric, cầu xin rằng sự gần gũi về thể xác giữa chúng ta sẽ giúp tôi gỡ bỏ, dù chỉ một chút trong những bức tường mà ông vẫn đang tiếp tục xây dựng chắn giữa hai người chúng ta."
Cho đến nay, không có bất cứ điều gì Potter từng nói với ông có một dạng sức mạnh hoàn toàn đánh gục ông như thế. Yêu ... trước đây Potter chưa bao giờ sử dụng từ đó. Đầu óc ông quay cuồng khi ông cố gắng nghiền nát cảm giác đáng thương, cảm xúc yếu đuối về ... hy vọng ..., cảm xúc mà một từ duy nhất với ba chữ cái vừa mang lại vào trong lòng ông. Ông cảm thấy vừa không thể thở nổi, vừa căng thẳng kiệt sức. Ông thật sự không thể thật tâm tin rằng đây là sự thật. Làm sao có thể có chuyện như vậy? Ông chẳng là ai cả, ông vô hình, vô giá trị, trong khi Potter ... Potter là mọi thứ.
Sự im lặng bao trùm xung quanh họ như một tấm chăn ngột ngạt trong khi Severus đứng đó, cắm rễ tại chỗ như một con thỏ bị bỏ bùa mê choáng váng. Ông không thể cử động, không thể suy nghĩ, thậm chí không thể thở trong khi một giây từ từ hòa vào giây tiếp theo và Gryffindor chờ đợi một câu trả lời mà ông thực sự không thể đưa cho cậu ta.
Ông không thể ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-se-luon-den/2526497/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.