Có điều gì đó rất quan trọng đã vỡ vụn bên trong Potter sau cuộc gặp gỡ lúc nửa đêm hôm đó, và mặc dù họ vẫn nói chuyện theo đúng nhiệm vụ, nhưng sự căng thẳng bao quanh mọi tương tác của họ vẫn như một đám mây đen kịt và đầy chất độc, khiến sự không thoải mái của họ khi ở bên nhau rõ ràng đến nỗi Minerva vẫn liên tục ném cho họ ánh mắt cảnh cáo mạnh mẽ, bất cứ khi nào họ trao đổi với người kia nhiều hơn hai từ qua một lời chào lịch sự.
Bất chấp khoảng cách gần gũi không ngơi nghỉ giữa họ mang lại sự khó chịu ngày càng tăng, thì Harry vẫn từ chối di chuyển vị trí ghế của mình, còn Severus, vẫn luôn bị khóa cứng tại chỗ ngồi đó khi là phó hiệu trưởng hỗ trợ Minerva, ông không thể làm gì ngoài việc bực bội căm ghét với người thanh niên quá ngu xuẩn không biết điều, đối đãi với cậu ta bằng sự im lặng như bức tượng đá.
Ít nhất thì cuối cùng Potter dường như cũng đã lùi bước. Severus ngừng thấy cậu ta ở mọi nơi ông đi qua và những nỗ lực liên tục của người thanh niên để lôi kéo ông vào cuộc trò chuyện đã trở thành một điều chỉ có trong quá khứ, họ sẽ không trao đổi nhiều hơn mức tối thiểu, trừ khi họ cần thảo luận về vấn đề chuyên môn nào đó.
Mặc dù sự tương tác giữa họ đang giảm dần, thì Potter vẫn không hoàn toàn rút lui. Cậu ta vẫn lơ lửng trong hoàn cảnh này, như một cái bóng nhỏ bé đã bị tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-se-luon-den/2526495/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.