"Cậu có chịu bất cứ trách nhiệm gì về tai nạn đáng tiếc của giáo sư Potter không, cậu Edgar?" ông hỏi với vẻ bình tĩnh nguy hiểm.
Cậu bé run rẩy ngay tại chỗ, nhưng vẫn nhìn thẳng vào mắt ông với sự bất kính thường ngày.
"Chỉ là trùng hợp, thưa thầy. Giáo sư nghĩ rằng tôi đã phát âm sai bùa chú. Thầy ấy đã cố gắng ném một bùa Lá Chắn lên mục tiêu tôi nhắm đến, nhưng thầy ấy đã đứng quá gần, thời gian cũng quá gấp nên câu thần chú không thể được phóng ra hiệu quả, và thay vì ngăn nó lại, kết quả cuối cùng là thầy ấy đã đứng chắn con đường của lời nguyền."
Ruột gan của Severus quặn thắt với linh cảm khó chịu rằng ông đã biết câu trả lời cho câu hỏi tiếp theo của mình, nhưng dù sao thì ông cũng không thể không hỏi thằng nhóc:
"Có phải cậu Wilson là mục tiêu dự tính của cậu không?"
"Đúng vậy."
Câu trả lời được thốt ra với lòng can đảm đầy thách thức chỉ có thể gây ra sự tác động lớn hơn nữa với tính nóng nảy lừng danh của Severus. Ông ép buộc hai tay mình chắp ra sau lưng, truyền cơn giận dữ nguy hiểm đang dâng lên trong ông thành lời yêu cầu với chất giọng lạnh lùng, khiến lời nói thốt ra qua đôi môi ông như một đòn quất roi.
"Tôi xin lỗi vì đã đưa ông ra khỏi lớp quá vội vàng, Severus, nhưng Harry cần ông ngay bây giờ. Pomona sẽ chăm sóc các học sinh, nên ông không cần lo lắng về họ."
Ông thả lỏng ngay lập tức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-se-luon-den/2526493/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.