“Phong thiếu…”
Phòng cách âm tốt nên Phong Sính không nghe thư ký gọi. Thấy gọi mãi không có ai trả thư ký mới dùng thẻ phụ mở cửa.
“Phong thiếu!”
Cảnh tượng trước mắt khiến anh há hốc mồm. Căn phòng lộn xộn toàn là lông vũ mền gối bay tứ tung.
Thư ký đi vài bước đã đá trúng chậu hoa gây nên tiếng động lớn.
Phong Sính từ trong đống lộn xộn ngồi dậy. Trên tóc còn dính vài cọng lông vũ.
“Haha. Phong thiếu, ngài vừa đi đấu vật về hả?”
Anh liếc mắt một cái đã khiến thư ký nghiêm túc:
“Ngài có cuộc họp lúc 8 giờ. Bây giờ đã là 7 giờ 45 phút.”
Phong Sính ngồi dậy sau đó lại lớn tiếng với thư ký:
“Quay mặt ra cửa!”
“Tại sao?”
“Nhanh lên! Không là trừ lương.”
Thư ký không biết tại sao nhưng vẫn làm theo. Phong Sính đứng dậy bước đến bên giường lấy chăn phủ qua người Đường Y.
“Này, con gái con lứa nằm không khép chân lại được sao?”
Đường Y chưa tỉnh ngủ dùng chân đạp Phong Sính một cái. Cơn đau làm anh ngay lập tức khom người xuống nệm, không nói tiếp được.
“Mới sáng chú làm cái gì mà ồn ào vậy?”
Nói đến đây Đường Y bật dậy.
“Phong Sính, bây giờ là mấy giờ?”
“7 giờ 45 phút.”
“Chú làm tôi trễ rồi. Làm sao về cùng các bạn được?”
Ngồi ôm bụng lâu, bây giờ anh mới có thể đứng dậy:
“Cuốn cái gì? Ăn xong chúng ta cùng về.”
Đường Y không còn cách khác phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495548/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.