Ăn no, Phong Sính lái xe đưa Đường Y về nơi cắm trại cùng các bạn. Trên đường đi anh còn ghé tiệm thuốc mua cho cô băng keo cá nhân và thuốc sát trùng.
Nhìn Đường Y vụng về, Phong Sính chịu không được mà sát trùng giúp cô. Anh còn cẩn thận dán băng keo hình con heo lên cho cô.
Đường Y nhăn mặt:
“Chú mới ấu trĩ.”
“Hửm"
“Băng keo cá nhân nhìn con heo? Ý chú, tôi là con heo?”
Phong Sính che miệng quay mặt sang chỗ khác cười. Rõ ràng là lúc mua, anh có nói với người bán là lấy đại mà không ngờ trùng hợp thật.
“Chú còn cười?”
“Không gì?”
Sau khi đưa Đường Y trở về khu cắm trại phức hợp. Ở đó bao gồm khu cắm trại và khu nghỉ dưỡng. Phong Sính chính là đứng trên tầng cao của khu nghỉ dưỡng nhìn xuống bên dưới. Khung cảnh những học sinh vui vẻ nói cười với nhau làm Phong Sính nhớ lại thời học cấp 3.
Thời gian ấy với anh thật tươi đẹp. Nhưng cũng chính vào năm quyết định lại cướp đi tương lai của anh.
Phong Sính nhìn thấy đống lửa trại được đốt lên cộng thêm tiếng reo hò mà bất giác bật cười.
Nếu thời gian quay trở lại thì hay biết mấy.
Đang miên man suy nghĩ thì một giọng hát kéo anh về thực tại:
“Thời gian vội vã trôi.
Ngọn lửa rồi cũng hóa thành ánh trăng xa xăm.
Chẳng còn có thể khiến lòng người dậy sóng nữa.
Cũng thôi nhẹ nhàng lướt qua trong từng giấc mộng…
Ánh trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-troi-nho-cua-chu-phong/3495547/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.