Chương trước
Chương sau
Mỗi lần nghĩ tới, trái tim Hi Văn như bị ai đó siết chặt lại, khó chịu đến không thể thở được, cô cứ thế càng siết chặt hai tay đang ôm lấy Hạ Khang Dụ, gương mặt nhỏ cũng ép sát vào tấm lưng rắn chắc, vững chải của người đàn ông.

Hi Văn nhớ lại những điều phu nhân Cẩn từng tâm sự với mình trong đêm mà cô ngủ cùng bà...

######

[" Trên đời này, ngoài mẹ ra con còn phải bảo vệ mặt trời của mình"

Phu nhân Cẩn nhìn con trai mình, mặt đầy thắc mắc.

Mặt trời của con? Dụ Dụ có người yêu à".

Hiện tại thì chưa, con còn đang tìm. Chỉ là nói cho mẹ biết thế thôi".

'Không ngờ nha. Vậy có thể nói tên cô bé đó cho mẹ biết không, tiết lộ một tí".

Cô ấy là áng mây nhỏ" Hạ Khang Dụ cười nhẹ.

' Dụ Dụ mỗi lần nhắc đến áng mây nhỏ đều rất hạnh phúc, không còn vẻ lạnh lùng, cô độc hiếm thấy"...].



######

Khi đó Hi Văn còn ghen đấy nhưng thật không ngờ áng mây nhỏ ấy lại chính là bản thân mình.

Nếu như lúc trở về biệt thự của Hạ Khang Dụ, nếu như cô người hầu không

Nếu như lúc trở về biệt thự của Hạ Khang Dụ, nếu như cô người hầu không cẩn thận làm rơi đồ đạc trong thư phòng của hắn và Hi Văn không tới để giúp đỡ thì có lẽ Hi Văn mãi mãi cũng sẽ không biết được từng có một người chỉ vì một viên kẹo và vài lời an ủi lại ấp ủ việc tìm kiếm mình lâu đến thế.

Hàng loạt những giấy tờ rơi xuống trên sàn gỗ Bocote, loại gỗ mắc nhất thế giới. Cứ nghĩ chỉ là những tờ giấy liên quan đến công việc của tập đoàn nhưng không phải thế toàn bộ đều là hình của Hi Văn trước khi cô gặp Hạ Khang Dụ và đăng ký kết hôn với hắn.

Hình ảnh cô lúc tốt nghiệp, hình ảnh cô cùng Giai Kỳ đi mua sắm, hình ảnh cô ngủ gật trong giảng đường và rất nhiều các hình khác.

Hi Văn bất giác cầm lấy một tấm ảnh, nó khác với những bức ảnh khác. Đây là ảnh vẽ, hình ảnh một cô nhóc với hai bím ở trên đầu mặc một chiếc váy xanh dương đang tươi cười càm lấy cây kẹo mút đưa cho ai đó hơn nữa động tác của cô bé là đang xoa đầu ai đó. Hi Văn che tay bịt miệng mình, đôi mắt long lanh chứa đầy nước, không giấu được cảm xúc. Trong góc của bức tranh vẽ còn có ghi dòng chữ...

Em là áng mây tinh khôi trong bầu trời đen kịt, là mặt trời trong thế giới đen tối, u ám của một kẻ bất hạnh như tôi...

Thời gian như ngưng lại, cô bé đó chính là Hi Văn lúc nhỏ, chiếc váy đó là bộ đồ được cha Hi Văn tặng trong ngày sinh nhật nên cô không thể quên được, cô càng không thể quên được anh trai mít ướt khi đó.

Hi Văn hai mắt đã ngập nước nhưng vẫn không quên giúp cô người hầu nhặt những bức ảnh lên bỏ vào trong tủ khi này cô còn phát hiện ra một chiếc hộp màu trắng, mở ra chính là một chiếc nhẫn kim cương có hình bông hoa mà Hi Văn thích được điêu khắc tinh xảo của hãng DR thiết kế, chiếc nhẫn mà chỉ mua được một lần trong đời dùng để cầu hôn người quan trọng duy nhất mà bạn yêu, không thể mua thêm chiếc thứ hai.

Như hiểu ra nhiều điều, trái tim Hi Văn không ngừng rung động, cô rất muốn gặp Hạ Khang Dụ rồi ôm chầm lấy hắn ngay lúc này rồi kể cho hắn nghe rằng cô nhớ rồi hơn nữa còn rất rõ.



Hi Văn liền nhanh chóng rời đi, bắt xe tới chỗ Hạ Khang Dụ. Trái tim, linh tính mách bảo cho cô gái nhỏ biết hắn đang ở nơi đó, nhất định là như vậy.

Hi Văn có thể khẳng định chắc chắn.

#######

Quay trở lại khung cảnh ngập màu vàng của những tán cây mùa thu, ở gần chiếc ghế sắt màu đen ấy, hình ảnh lãng mạn của một cô gái đang ôm chầm lấy chàng trai mình yêu từ phía sau, thật hạnh phúc biết bao nhưng có lẽ chẳng ai ngờ được trong lòng họ lại có nhiều vướng mắc khó mà giải đáp, mỗi người một suy nghĩ riêng nhưng chung quy đều nghĩ cho đối phương.

" Em nhớ rồi hơn nữa còn nhớ rất rõ. Ngay tại nơi này, tại chiếc ghế này em đã gặp anh lần đầu tiên...

" Sau lần đó, em có quay lại tìm anh lần nữa nhưng không thấy. Thời gian sau em cũng chuyển nhà đi nơi khác theo cha mẹ, em.." Hi Văn hơi ngưng lại rồi nói tiếp

Em đã nhớ anh nhiều lắm dù là quá khứ hay hiện tại"

Hi Văn tin, tình yêu của họ giống như là được ông trời sắp đặt vậy. Trải qua nhiều chuyện, tình yêu của cô đối với hắn ngày càng sâu đậm đến mức khắc sâu vào trong tim.

Hạ Khang Dụ nghe cô thổ lộ, trái tim hắn đập rộn ràng hơn bao giờ hết, mách bảo hắn hãy quay lại ôm chầm lấy cô rồi trao cho cô một nụ hôn thể hiện sự yêu thương, trân trọng mà hắn muốn dành cho cô cả cuộc đời nhưng lí trí lại nói với hắn rằng kẻ bất hạnh như hắn không xứng đáng có được hạnh phúc, kẻ như hắn sẽ khiến cho mặt trời rực rỡ này dập tắt, đưa cô vào nguy hiểm.

Kẻ như hắn chỉ nên ôm lấy cô đơn, bất hạnh làm bạn đến cuối đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.