Không có cách nào khuyên can Thành Quyết, vì vậy các bác sĩ chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn bà Hác kêu người hầu trong nhà họ Thành đem đến một bộ quần áo mới cho Thành Quyết, sau đó để hắn mặc vào.
Thành Quyết ung dung cởi đồng phục bệnh nhân màu lam ra, thay vào quần áo được người hầu đưa tới.
Động tác của hắn ưu nhã, kiêu ngạo và cao lãnh.
Sau khi thay quần áo xong, Thành Quyết nghĩ đến gì đó, thuận miệng hỏi: “Điện thoại di động của tôi đâu?”
Quản gia nghe vậy khẽ sửng sốt, lập tức đưa mắt nhìn sang bà Hác bên cạnh.
Bà Hác nhíu mày hơi chần chừ giây lát.
Bà ta do dự một chốc, sau đó lập tức ra quyết định.
“Sau khi bị tai nạn giao thông, quản gia vẫn luôn giữ hộ con.” Bà Hác bình thản nói, rồi quay đầu ra hiệu cho quản gia: “Đưa cho cậu chủ.”
“Vâng.”
Quản gia vâng một tiếng, không nhanh không chậm lấy di động của Thành Quyết từ trong túi áo rồi đưa cho hắn.
Thành Quyết vô cảm nhận lấy.
Dĩ nhiên.
Điện thoại di động cũng đổi mới và phát triển theo khoa học kỹ thuật, di động của hắn tất nhiên không còn giống như năm năm trước nữa.
Sau khi Thành Quyết nhận lấy di động, theo thói quen nhập mật khẩu mở khóa.
Vì an toàn, di động của hắn không dùng vân tay hay đồng tử để làm mật khẩu, chỉ dùng mật khẩu bằng kí tự.
Cho tới nay vẫn không thay đổi.
Dù có đổi điện thoại thì cũng đều như vậy.
Vì thế sau khi nhận lấy di động, khi thấy không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526699/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.