Bên trong phòng bệnh rơi vào bầu không khí im lặng lạ thường.
Không ai nói chuyện, lặng yên như tờ.
Cuối cùng, một bác sĩ đứng ở đầu giường xung phong lên tiếng đánh tan sự im lặng.
“Không phải, anh Thành… Năm nay là năm 2020.”
Thành Quyết kinh ngạc mở to mắt.
Trước vẻ mặt kinh ngạc của Thành Quyết, các bác sĩ nghiêm túc tiến thành kiểm tra não bộ của hắn.
Nhưng sau khi kiểm tra tỉ mỉ, vẫn không phát hiện ra vấn đề gì bất thường.
Kiểm tra xong, máy móc thiết bị đều được đưa ra khỏi phòng, bác sĩ phụ trách cầm sổ bệnh án, vừa nghiêm túc hỏi vừa ghi chép.
“Cho nên là… Trí nhớ từ năm 2015 đến 2020, anh đều không nhớ một chút gì sao?”
Thành Quyết mặc đồng phục bệnh nhân, sắc mặt vừa tái nhợt vừa lạnh lùng.
Môi mỏng của hắn khẽ nhếch, vẻ mặt vô cảm trả lời: “Không nhớ.”
“Ngoài cái này ra, anh còn nhớ gì nữa không?” Bác sĩ lại cẩn thận hỏi thêm.
Bác sĩ vừa nói xong, Thành Quyết bị máy móc kiểm tra tới kiểm tra lui trong hai tiếng ngắn ngủi, rốt cuộc trên mặt lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.
“Ngoài năm năm này ra, tôi cho là trí nhớ của tôi hoàn toàn không có vấn đề.”
Bác sĩ vùi đầu ghi chép tỉ mỉ.
Một bên, khi bác sĩ đang ghi chép thông tin vào sổ bệnh án, đôi mắt của bà Hác chợt lóe lên, sau đó lên tiếng nói: “Con tôi bị mất trí nhớ tạm thời… Hay là cả đời?”
Bác sĩ nhíu mày, trầm ngâm nhìn sổ bệnh án một lúc lâu.
“Theo số liệu kiểm tra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tri-nho-ac-y-nhap-mong/526698/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.