Diệp Hàm Huyên chợt nhận ra từ trước tới giờ cô chưa từng hiểu anh thực sự, Kính Thiên Minh à, rốt cuộc anh mang bao lớp mặt nạ trên mặt?
Lại nhớ tới vào đêm tân hôn của hai người, cô ở trong phòng tắm hát nghêu ngao:
"Thịt! Thịt! Thịt! Cho em ăn thịt, em ghét ăn chay~"
"Đừng hỏi tại sao em không yêu anh, vì của anh không đủ kích cỡ~"
Rồi sinh ra hoàn cảnh xấu hổ sau đó, quả thật Diệp Hàm Huyên cũng được một lần ăn "thịt" và chứng thực xem ai đó có "đủ kích cỡ" hay không.
Nghĩ tới vật kia của ai đó, khuôn mặt cô lại nóng ran lên, chết tiệt!!!! Cô không lẽ là nhớ.....
......
Kể từ lần đó, Diệp Hàm Huyên đã rút ra bài học kinh nghiệm xương máu cho bản thân, cô đương nhiên mặc đồ cẩn thận rồi mới ra ngoài.
Lúc nhìn thấy bộ quần áo thể thao nằm ngay ngắn trong chiếc túi nhỏ, Diệp Hàm Huyên dở khóc dở cười, cái này cũng quá kín đáo đi!
Vừa bước ra khỏi phòng tắm cô đã ngửi thấy mùi hương thoảng nhẹ trong không khí. Hương hoa lê....
Mùi hương quen thuộc của quá khứ tràn ngập trong tâm trí cô, kích thích từng giác quan trên cơ thể. Diệp Hàm Huyên men theo hương hoa, tìm nơi những cánh hoa đang giấu mình.
Cô bước đến chiếc bàn gỗ nhỏ nằm trước cửa sổ, đặt một chiếc bình bằng cẩm thạch màu xanh lục, bên trên chạm khắc hoa văn tinh xảo.
Dưới ánh sáng dịu nhẹ của mặt trăng, chiếc bình càng lung linh, đôi bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/2367716/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.