Diệp Hàm Huyên vẫn luôn không thích bệnh viện, bất đắc dĩ lắm cô mới phải đến. Vì thế với vết thương nhỏ lần này, thề sống thề chết không chịu đến bệnh viện.
Kính Thiên Minh đành bất đắc dĩ cho người đi lấy bông gạc, thuốc sát trùng đã chuẩn bị trước đến. Anh cố gắng bình tâm, quyết định đưa cô đến một nơi- từ lâu đã luôn là điều cấm kị của Kính gia!
"Anh tính đưa em đến một căn phòng rồi băng bó vết thương? Sao không về nhà luôn? Nó đã đông máu rồi mà!"
"Vợ mà ngọ nguậy khiến anh khó chịu, anh không ngại cùng em tại đây sinh bảo bảo đâu đó...."
Diệp Hàm Huyên xấu hổ ho khan, tên điên này hôm nay đầu bị úng nước à? Luôn miệng bảo bảo...Mắt phượng lườm Kính Thiên Minh nói, "Anh hôm nay cũng diễn kịch không tệ đấy nhé! Giờ còn hai chúng ta thì hạ màn được rồi!"
Kính Thiên Minh nhún vai giả bộ không hiểu, cong môi nói, "A..? Anh chẳng phải là tổng tài bá đạo sủng phu nhân lên trời sao?"
"Bá em gái anh!"
Diệp Hàm Huyên đang định giáo huấn tên ngốc này một trận về "đạo làm chồng" thì trước mặt cô xuất hiện một người đàn ông trung niên, khuôn mặt hiền từ. Diệp Hàm Huyên tinh mắt có thể nhìn thấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán ông. Cô vội nhéo tay, ẩn ý bảo Kính Thiên Minh thả cô xuống.
"Tiểu Huyên....May quá, thầy kịp đưa cho con cái này."
Nói đoạn Dực Phàm nhanh chóng tiến về phía hai người, đưa ra một lọ thuốc sát trùng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/2367714/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.