Trần Lập Đông nhìn chàng chằm Lưu Tịnh Ly, chỉ sợ một giây sau mình sẽ bị hắn kéo ra sân tập. Nhưng có vẻ tâm trạng của hắn hôm nay khá tốt, không để ý đàn em ăn nói lung tung.
_ Nhưng, còn anh Lập Đông và chị Hoan mà !
Trần Lập Đông thật tình chỉ muốn cốc vào đầu Hoàng Giám Vũ một cái, chuyện đã yên ổn còn cố lôi anh ta vào.
_ Anh bận.
_ Chị không thích.
Hai tiếng trẻ lời vang lên cùng lúc làm Hoàng Giám Vũ chẹp miệng từ bỏ.
.
Lưu Tịnh Ly chờ ở dưới cổng viện nghiên cứu, lúc sau, Hàn An cũng nhanh chóng ra tới. Cậu chỉ mặc một chiếc áo phông ngắn tay và quần ống rộng. Hàn An ngược nắng bước tới, ánh nắng chiếu qua bờ mi khiến cả khuôn mặt cậu bừng lên sức sống. Có chút mơ mộng lại pha lẫn nét xinh đẹp.
_ Để anh phải đợi rồi.
Âm thanh bình bình kéo Lưu Tịnh Ly từ trong cơn mơ trở lại. Bấy giờ hắn mới nhận ra mình vừa thất thần, ho khụ một cái để che bớt sự ngượng ngùng.
_ Cậu muốn đi xe hay đi bộ ?
Từ đây đến khu giao dịch mất khoảng một tiếng hồ. Dị năng giả cũng không phải loại yếu đuối gì, không cần đến xe nên Hàn An trả lời muốn tự đi.
Cậu và đội trưởng Lưu đi bộ đến khu giao dịch. Hai người không vội tìm chậu trồng cây mà lượn một vòng để tham quan.
Mạt thế giáng lâm đã ba năm, không tính kiếp trước thì đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-gia/3313211/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.