Hàn An một mình trở về viện nghiên cứu, cậu gật đầu coi như chào hỏi với cảnh vệ rồi đi vào. Tiếp theo, một thứ gì đó đột ngột lao vào lòng cậu. Bốn cái chân ngắn ngủn quen thuộc làm Hàn An theo bản năng đón lấy.
_ Gâu!
Cái tác phong này sao mà thấy quen quá ta.
Giống hệt bé Dâu Tây.
_ Ơ... Này Tiểu Q...
Anh cảnh vệ đang đứng thì thấy một màn này liền ngớ người, mãi sau mới tỉnh táo, ý thức chó biến dị gây chuyện sắc mặt không khỏi tái mét, vội muốn chạy đến ôm lại con chó. Đồng thời xin lỗi rối rít.
_ Không sao đâu, nó là chó của tôi. Lâu ngày mới gặp lại nên vậy thôi.
Hàn An giải thích, lúc cậu mới về thì Tiểu Q đang có một nhiệm vụ thanh lí tang thi ở ngoại ô thành phố. Vì là động vật biến dị ít ỏi trong căn cứ nên cậu nhóc bị trưng dụng không thương tiếc.
Đượng nhiên Tiểu Q làm việc bao nhiêu thì sẽ được trả công bấy nhiêu. Cậu nhỏ của Hàn An sẽ không bao giờ để chó cưng của cháu mình đi làm không cho người khác bao giờ.
Mà việc bị trưng dụng cũng có cái tốt của việc bị trưng dụng, Tiểu Q bây giờ săn chắc hơn xưa, dị năng cũng tiến bộ nhiều lắm.
Cảnh vệ thấy bộ dáng ngoan ngoãn nằm trong lòng Hàn An kia của Tiểu Q. Chợt nhớ có một lần bé Dâu Tây từng bảo đây là chó của anh An nên không nghi ngờ gì. Chỉ là lẳng lặng thở phào một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trung-sinh-gia/3313212/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.