Trong căn phòng bày chứa đầy rẫy đồ vật lộn xộn, dưới sàn la liệt người nằm lăn lộn. Mấy tên đầu gấu bặm trợn khi nãy giờ chỉ yếu ớt kêu la dưới sàn nhà lạnh lẽo.
Thập Tam: "Mày mang cái thằng ôn thần này về làm gì? THẰNG CH* NÀY!!!"
Gã bị thương khá nặng, nhưng được cái bản thân là dị năng giả, sức chịu đựng vượt trội hơn so với người bình thường. Mặc dù gã tức điên lên không có chỗ phát giận, nhưng cũng chỉ nghiến răng chửi nhỏ mà không dám to tiếng.
Phùng Kiệt nằm ở một bên khác, tay đã gãy, xương sườn giống như nứt vài cái khiến gã hít thở không thông, lí nhí đáp:
"Em... không biết nó lợi hại như vậy... Anh Tam, giờ chúng ta làm sao?"
Đổi lấy câu trả lời là một ánh mắt sắc lẹm, Thập Tam lườm thằng đệ ngu ngốc mà trong lòng mười phần bất lực. Trong cái rủi có cái xui hơn, dạo này làm ăn khó khăn, đương đâu lại gặp phải một tên sức trâu. Là một dị năng giả với kỹ năng kỳ quặc.
Thập Tam: "Còn thế nào nữa? Nhắm mắt lại giả chết đi chứ? Thằng ngu này!"
Phùng Kiệt: "..."
Nơi trống trải nhất có một con sói trắng ba đuôi với thân hình khổng lồ, cùng với một đứa nhóc tàn tạ trước mặt nó.
Ngoài ý muốn, Marius không tìm được Trương Hiểu Vũ, nhưng lại nhặt được một người có ích cho nhà vua.
Đứa trẻ trông như chỉ mới bảy, tám tuổi. Trên người nó mặc một bộ đồ chất liệu mới và chỉn chu. Đứa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-quy/2865812/chuong-40.html