Tận thế lần thứ nhất...
Tôi tên là Nguyễn Hoàng Anh, bố tôi là Trần Phỉ. Sở dĩ tôi họ Nguyễn bởi vì khi bố mẹ tôi ly hôn, tôi đi theo và mang họ của mẹ. Nhưng tận thế xảy ra và mẹ bị xác sống ăn thịt. Bất đắc dĩ tôi phải tìm về lão cha cặn bã.
Ngày trước ông ta không chú ý đến tôi vì con riêng của ông ta nhiều vô số kể. Nhưng từ khi tận thế đến, mặc dù không thấy nói gì nhưng tôi cá rằng mấy anh chị em mà tôi không biết mặt ấy, có lẽ đã thành protein hết rồi.
Tận thế năm đầu...
Tôi sở hữu dị năng hệ băng cực khủng bố, vượt trội khả năng dùng băng của ông bố tôi cả về tấn công lẫn phòng thủ. Dị năng hệ thủy khá hiếm người sở hữu, hệ tiến hoá của thủy là băng lại càng hiếm hơn. Tôi được tôn trọng mặc dù còn là một thằng bé. Nhưng vì tôi ở trong một cái ổ chó hỗn tạp của bố tôi, bất đắc dĩ tôi cũng phải làm việc xấu cho ông ta.
Tận thế năm thứ ba...
Sức mạnh của tôi lớn hơn. Nghe nói có một đội nhóm mới thành lập để chống lại zombie và bọn họ khá mạnh. Vì thế trong đêm tôi viết một lá thư để ở bàn, ôm túi vải chứa một ít đồ ăn vặt bỏ đi không ngoảnh đầu lại. Bái bai ông già nhé!
Người trong đội nhóm họ mạnh thật sự và chị gái ngực bự tóc vàng sẽ là người huấn luyện tôi. Quả nhiên chị ấy là người tốt mà. Đội trưởng tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hoi-quy/2865810/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.