Triệu Chí Văn đang chạy qua bên này. Hắn mặc dù biết đến từ động đất, thế nhưng sống đến hai mươi cái xuân xanh, vẫn là lần đầu tiên gặp phải trường hợp như thế. Thời điểm hắn bị lay tỉnh còn có chút mơ hồ, vẫn là mẹ hắn mặc áo ngủ đẩy hắn từ trên giường xuống, đầu đập lên sàn nhà một cái mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Cả gia đình chạy từ trong nhà ra, Chu Ngọc còn chưa bình tĩnh lại từ trong kinh hoảng, ngồi co quắp dưới đất, nhưng vẫn nhớ rõ hô Triệu Chí Văn mau chóng đi xem hai người Cảnh Lâm thế nào rồi.
Thị lực Triệu Chí Văn rất tốt, cách thật xa liền dựa vào ánh trăng nhìn thấy Cảnh Lâm ôm Nhạc Nhạc chạy về bên này, chờ đến gần thấy Nhạc Nhạc đang khóc đánh nấc, vội vàng hỏi: “Sao, sao vậy? Không có chuyện gì chứ?” Bởi vì tim hắn lúc này còn đang muốn vọt lên cuống họng, nên lúc nói chuyện cũng thành ra thở dốc nói lắp.
“Không sao, bị dọa sợ.” Cảnh Lâm đau lòng vuốt ve sau gáy Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc trải qua trận động đất, đoạn thời gian mới được Cảnh Lâm nhận tới bên người, Cảnh Lâm ngủ cùng một giường với bé căn bản không dám vươn mình làm ra động tác lớn, động tác hơi hơi lớn chút thôi cũng có thể khiến bé tỉnh dậy sợ hãi khóc lóc, bởi vì bé luôn tưởng giường cùng nhà đang lắc lư.
Có lẽ vì nhớ tới trận địa chấn kia đã cướp đi cha mẹ, nên Nhạc Nhạc vẫn nằm nhoài trên bả vai Cảnh Lâm nhỏ giọng nức nở, Cảnh Lâm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hai-ba-su/1287660/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.