Tuy đã nhiều năm chưa xem qua sách vở liên quan tới trận pháp, nhưng Cảnh Lâm dựa vào thuộc tính học bá từ khi còn nhỏ, lấy sức lĩnh ngộ cực kỳ cao của cậu, rất nhanh đã đem những bước đi trong Tụ Linh trận thuộc nằm lòng. Cảnh Lâm cảm thấy, có lẽ đúng như những gì ông Trương nói, ở phương diện này cậu là một người có thiên phú phi thường cao. Vẽ một tờ linh phù không hề có nửa điểm cảm giác đình trệ hay bế tắc, bước đi nhịp nhảy trận pháp cũng không có chút cảm giác trở ngại nào, rất dễ dàng, đã có thể hoàn thành một trận pháp.
Cậu dùng bước chân ước lượng đo đạc diện tích kích thước sân sau bao gồm cả mấy gốc cây ăn quả và mảnh đất trồng rau kia, sau đó tính toán vị trí đặt của sáu cái trận điểm, chôn tốt các lá bùa, cuối cùng ở vị trí mắt trận chôn một tấm bùa cuối cùng. Trong khoảnh khắc, sân sau vốn bình thường không có chút gì kì lạ, lại trong nháy mắt “sống dậy”.
Rất kỳ quái, rõ ràng mắt thường không thể nhìn tới, nhưng có thể cảm giác được rõ ràng. Cảnh Lâm đứng nguyên tại chỗ, “nhìn” thấy linh khí ở bên ngoài trận pháp đều lần lượt bị hút vào lưu động trong khoảng sân sau này, những linh khí đó xẹt qua góc áo cậu, lướt qua đuôi lông mày, theo phương hướng sáu trận điểm chầm chậm lưu động, lúc trải qua mắt trận, cuối cùng yên tĩnh lại.
Cảnh Lâm quay đầu, thấy Nhạc Nhạc cũng đang ngửa đầu nhìn bầu trời, liền hỏi Nhạc Nhạc: “Nhạc Nhạc, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-hai-ba-su/1287659/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.