“Tiểu Mặc, em có thật rồi!” – Liêm lại cường điệu thêm lần nữa.
Thực ra tối qua y đã ngửi được một hơi thở không bình thường, nhưng hơi thở kia thật sự quá mỏng manh, y cứ tưởng là tàn lưu trên người mình. Cho đến sáng nay, y phát hiện có điều không đúng, nó phát ra từ trên người của Nhạc Tử Mặc.
Nhưng mà lúc ấy, Nhạc Tử Mặc đang gặp ác mộng khiến Liêm bị phân tâm, sự vui sướng kia cũng vì điều ấy mà giảm đi rất nhiều, sau khi Nhạc Tử Mặc tỉnh lại, chạm vào bụng của thị quân, Liêm mới cảm nhận được rõ ràng chính xác, bên dưới cái bụng mềm mại ấm áp kia chính là nhịp tim đập mỏng manh của một sinh mệnh.
Đó là con của y.
Nhân loại có biện pháp để nhận biết con mình, những sinh vật khác cũng có cách riêng, trùng tộc chính là thông qua khí vị, đó là hương vị độc đáo từ trên người bạn đời phát ra. Thời điểm ấu tử chưa được sinh ra, loại cảm ứng huyết mạch tương liên vô cùng vi diệu này có thể khiến cho trùng nhân trong thời gian ngắn nhất xác nhận một cách chuẩn xác được có phải quả trứng kia thuộc về mình hay không.
Liêm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Đã năm mươi năm rồi, y đã từng ảo tưởng ra cảnh tượng mình có được một quả trứng, nhưng thời gian cứ qua đi, bao nhiêu kiên nhẫn và chờ mong cũng đều bị mài mòn đi hết, thật sự có thể chờ được đến ngày này, y cảm giác như mình vừa tỉnh khỏi giấc mộng vậy.
“Chúng ta sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-trung-nhan-quat-khoi/932099/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.