Một đoàn người Cố Thiên Hành trầm mặc ngồi vây quanh trong phòng, mỗi người đều nhẹ nhàng thoải mái đấy, quần áo đều đã được đổi mới, thậm chí trên tóc còn nhỏ giọt nước.
Chính giữa đang nhóm lửa nấu một nồi canh thịt, mùi thơm mê người không ngừng chui vào mũi Lưu Nghị, cậu ngơ ngác nhìn qua chiếc nồi trắng không ngừng bốc nhiệt khí màu trắng kia, cả người đến tận bây giờ còn chưa lấy lại tinh thần.
Một giây trước đó bọn họ còn liều chết chạy trốn khỏi cái chết thậm chí còn bơ vơ trơ trọi, cho rằng mình phải để di nguyện ở đằng kia rồi, sau một giây bọn họ không chỉ được cứu vớt còn được tắm rửa bằng nước nóng, thậm chí còn có thể nấu canh thịt ăn!
Thậm chí Lưu Nghị suy nghĩ bọn họ không phải gặp phải sinh vật biến dị biết công kích bằng ảo thuật rồi đấy chứ, vì sao cứ cảm thấy không chân thực như thế này?!
"Cậu còn chờ gì nữa!"
Lưu Nghị cảm thấy cánh tay của mình bị đụng một phát, quay đầu nhìn lại, trong tay Hàn Lập bưng một chén canh đưa cho cậu, ra hiệu cậu đón lấy.
Nồi cùng chén bát đều tìm được trong tòa nhà này đấy, bây giờ bọn họ đang ở trong một thôn trang nhỏ ở biên cảnh cột mốc số 3 giữa Hoa quốc và nước N, sau khi từ trong rừng rậm đi ra bọn họ đến tạm thời dừng chân ở nơi này.
Lưu Nghị tiếp nhận chén, cho dù đã qua bốn năm giờ rồi, giọng nói của cậu đến bây giờ vẫn còn có chút lơ lửng: "Em đang nghĩ tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085415/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.