Chương trước
Chương sau
Đối đầu cùng con khỉ Laca biến dị là con cự mãng biến dị, nó dài khoảng chừng chín mét, thân eo thô to có chỗ cỡ như thân người đứa trẻ, trên người trải rộng hình dáng vân vằn, bên chỗ mắt phải có ba đường vết cào rất sâu, chắc hẳn do trước kia lưu lại đấy.
Đây là nó lần thứ hai công kích bầy khỉ rồi, lần đầu tiên một mình một xà đến đây, nó đánh giá thấp sự đoàn kết cùng năng lực chiến đấu của bầy khỉ, cuối cùng bị chụp mù mắt phải chạy trối chết.
Lúc này, nó triệu tập bầy rắn chung quanh, ban đêm phát động đánh lén bầy khỉ, không chỉ vì đồ ăn, càng là vì báo thù!
Số lượng bầy rắn muốn nhiều hơn bầy khỉ, bầy khỉ trước đó mở rộng phản công lần nữa rơi vào yếu thế, chúng bắt đầu không ngừng nhảy lên vách đá nhánh cây, đồng thời lợi dụng cành cây cùng hòn đá chung quanh không ngừng đánh tới những con rắn kia.
Tiếng kêu thê lương của bầy khỉ khiến Laca rất bực bội, nhưng nó không có cách nào đi trợ giúp bọn chúng, tên đại gia hỏa trước mắt này càng thêm nguy hiểm!
Hai bên đều không có hành động thiếu suy nghĩ, chúng chăm chú nhìn chằm chằm vào đối phương cũng không nhúc nhích, dường như đang chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Cuối cùng vẫn là vua khỉ Laca không nhịn được, nó phải mau chóng gϊếŧ chết con cự mãng trước mắt này đi cứu con dân của mình!
Nó hét lớn một tiếng, dời một tảng đá bên người giơ lên cao cao, sau đó nện mạnh về phía cự mãng!
Thân thể tráng kiện của cự mãng linh hoạt nó tránh tảng đá nện về phía nó, sau đó nhào đến Laca nhanh như tia chớp!
Mục tiêu của cự mãng là cổ Laca, Laca nhảy lên, trên lên chỗ vách đá bên cạnh, tránh né công kích của cự mãng.
Sau đó nhìn đúng vị trí cự mãng, nhảy dựng xuống phía dưới, hung hăng đập lên trên người cự mãng!
Cho dù cự mãng đã dùng hết khí lực toàn thân muốn né tránh, nhưng bộ phận sau đuôi vẫn bị Laca dẫm cho.
"Híz-khà-zzz —— "
Cự mãng phát ra từng đợt tiếng kêu ré, sau đó thuận thế trói chặt Laca, đồng thời há to cái miệng, táp tới chỗ cổ Laca!
Laca nâng lên tay trái vừa đỡ, tuy bảo trụ cổ của mình, nhưng cánh tay trái cũng bị cự mãng hung hăng cắn.
"Rống —— "
Laca nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó dùng tay phải hàm răng trên của cự mãng ra, dùng sức tách ra, ý đồ đẩy miệng cự mãng ra.
Cho dù da lông Laca khá cứng rắn, nhưng cũng bị hàm răng sắc bén của cự mãng cắn nát, càng thêm đáng sợ chính là, thân thể cự mãng càng cuốn chặt lấy người Laca càng thu càng chặt, khiến hô hấp của nó có chút khó khăn... khí lực toàn thân cũng không sử dụng được.

Laca chịu đựng cơn đau nhức kịch liệt, nó buông bàn tay phải túm lấy hàm răng trên của cự mãng, duỗi móng vuốt sắc bén ra, hung hăn cắm tới mắt trái còn hoàn hảo của cự mãng!
Cảm nhận được tiếng gió cự mãng kịp thời nới lỏng miệng, nó nâng nửa người trên lên, tránh thoát đòn tấn công này.
Móng vuốt Laca sát qua mắt trái cự mãng, hung hăng vạch thẳng vào phần bụng cự mãng!
Dường như có tiếng kim loại ma sát vang lên chói tai, lân phiến cứng rắn của cự mãng bị móng vuốt Laca vạch ra bốn lỗ lớn!
Cự mãng lần nữa phát ra âm thanh Híz-khà zz Hí-zzz, tiếng gào đầy phẫn nộ của nó hóa thành sức mạnh khổng lồ, càng ngày càng siết chặt thân thể Laca!
"Khẹt khẹt...."
Có con khỉ nhìn thấy tình huồng bên này, chúng lo lắng vạn phần, có mấy con khỉ bất chấp mình còn triền đấu với rắn, chúng đánh về phía cự mãng, bám lên người cự mãng bắt đầu tiến hành cắn xé.
Laca cảm giác xương cốt toàn thân mình muốn bị đập vụn rồi, hai tay nó tách thân thể cự mãng, dùng sức kéo ra bên ngoài, có ý đồ giãy dụa thoát khỏi khống chế của cự mãng.
Hai bên đều đang giằng co, cự mãng cũng không chịu nổi, thân thể Laca cường tráng hơn những con khỉ khác rất nhiều, cũng không phải có thể xiết chết đơn giản như thế, hơn nữa Laca tách thân rắn này ra cũng không dễ chịu, bây giờ chỉ xem ai có sức lực lớn hơn thôi!
Có con khỉ khác muốn nhào lên đầu cự mãng, nhưng vào lúc nhảy lên trong nháy mắt đó bị một con rắn lớn khác cướp đi, một khỉ một rắn rơi vào trong bụi cỏ.
Laca đã cảm giác đầu bắt đầu choáng váng rồi, cũng càng ngày càng không dùng lực được.
Chẳng lẽ, tất cả sắp xong rồi sao?
Ngay vào lúc nó chuẩn bị ra sức đánh cược một lần, đột nhiên cảm thấy thân thể cự mãng cuốn chặt lấy mình mềm nhũn ra, nó quay cuồng lăn vài vòng trên mặt đất, bỏ qua đám khỉ còn bám trên người nó, sau đó giống như nhận phải kinh hãi gì đó, quay đầu chui nhanh vào trong rừng, tốc độ chạy trốn còn nhanh hơn lúc trước!
Bầy rắn cũng giống như nhận tín hiệu gì đó, ào ào tản ra bốn phía, không bao lâu đã biến mất không còn một mảnh, để lại bầy khỉ vẻ mặt đầy ngây ngốc cùng các loại thi thể.
Thân thể Laca mềm nhũn, trực tiếp ngồi trên mặt đất, cảm giác trên tay đụng phải cái gì đó, bắt lại nhìn, là một thi thể khỉ con màu vàng, hai mắt nó đã đóng chặt, toàn thân mềm nhũn, sớm đã không còn thở.
"C-K-Í-T..T...T —— "
Một con khỉ mẹ toàn thân đều là máu đánh tới cướp lấy thi thể khỉ con, nó đi đường khập khiễng, đùi phải sưng rất lớn.

Khỉ mẹ đoạt lấy thi thể khỉ con ôm thật chặt vào trong ngực, sau đó bắt đầu không ngừng kêu rên, toàn bộ bầy khỉ đều tràn ngập trong bầu không khí bi thương.
Laca ngắm nhìn bốn phía, khắp nơi đều là thi thể khi và rắn, máu tươi dính đầy bụi cỏ, thậm chí vách đá cũng dính đầy máu, trong không khí nồng đậm mùi máu tanh.
Càng có không ít khỉ bị thương, hai tay chúng đỡ nhau vịn nhau, vây quanh thi thể đồng bạn nức nở.
Laca ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu gào thật dài, sau đó túm lấy vài con khỉ bị trọng thương, chạy đến ngôi nhà gỗ của bọn Tiết Dương.
Những con khỉ khác cũng nhao nhao đuổi kịp, rất nhanh, dưới vách đá dựng đứng yên tĩnh trở lại, dường như không có gì xảy ra.
Xa xa Ôn Dao mở mắt ra, vừa rồi Ôn Dao dùng tinh thần lực tiến hành uy áp với cự mãng, bảo nó rời khỏi.
Vốn hai bên chiến đấu không có bất cứ quan hệ nào với mình, nhưng xem như đối phương "cứu" Mạn Toa, hơn nữa hành vi cũng không ghét, Ôn Dao ra tay một lần, sau này thế nào còn phải xem chính bọn chúng.
Dù sao, thù này của bọn chúng càng lúc càng lớn rồi...
Mạn Toa đi theo chú Cáp Luân đứng ở cửa ra vào nhìn quanh, đồ vật trị liệu cơ bản đều đã chuẩn bị xong, nhưng đợi hồi lâu cũng không thấy đám khỉ đến, ngược lại nghe thấy một tiếng thét dài khiến lòng người hoảng sợ, không biết rốt cuộc tình huống thế nào rồi.
Thẳng đến khi cuối cùng nghe một tiếng thét dài truyền đến, sau đó không còn nghe bất kỳ âm thanh gì nữa.
"Làm sao không còn nghe gì nữa?" Mạn Toa lo lắng hỏi thăm: "Sẽ không phải xảy ra chuyện gì chứ?"
Tiếng kêu gào đầy bi thống kia truyền đến khiến trong lòng Mạn Toa càng thêm chắc chắn, nhịn không được muốn đi đến đó.
"Sẽ không, chú cảm thấy được..."
Chú Cáp Luân còn chưa nói xong, một bóng đen cực lớn từ trên trời giáng xuống, nặng nề rơi vào đất trống trên sân nhỏ, khiến mặt đất đang hoàn hảo trủng một lỗ to.
"A!"
Mạn Toa thấy một con khỉ khổng lồ đột nhiên xuất hiện làm giật bắn cả người, ngược lại chú Cáp Luân tiến lên phía trước nói: " Laca mi đến rồi, nhanh vào nhà! Đồ đạc đều chuẩn bị xong!"
Đây là... Laca?
Mạn Toa nghĩ đến ban ngày nhìn thấy con khỉ muốn đoạt ba lô của mình, nhìn nhìn lại con khỉ khồng lồ cao hơn hai mét trước mặt, thấy thế nào cũng khác nhau nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.