Cuối cùng Tô Tây không đi qua đó, dù sao chuyện cũng không quá gấp, cô cảm thấy đợi đến lúc về nước rồi tìm Ôn Dao nói cũng được. Ôn Dao mở mắt nhìn về phương hướng Tô Tây rời khỏi, một lần nữa nhắm mắt lại. Buổi sáng ngày hôm sau, cuối cùng nước E mà mọi người tâm tâm niệm niệm cũng đã đến đảo tư nhân. "Xem ra bọn hắn cũng gặp phải công kích." Một đoàn người Ôn Minh đứng ở nơi cao cao, nhìn xuống bên dưới nơi gần bến tàu có mấy con thuyền vừa đến. Cách đó không xa trên mặt biển có mấy chiếc rõ ràng đã trải qua chiến đấu nên thân hạm gồ ghề, cũng không biết gặp phải sinh vật biển gì. Vóc dáng người nước E rõ ràng cao lớn hơn những người khác nhiều, khoác lên quân trang vẫn không che dấu được cơ bắp phình lên bên dưới, ánh mắt nhìn người đều lộ ra sự tàn nhẫn. Quân nhân nước M sớm đã chờ ở bến tàu tiến lên nói mấy câu, dường như muốn dẫn bọn hắn đi đến nơi trú quân trước. Nhưng không biết đối phương nói gì, lại chọc giận người nước E, binh lính phía sau lộ rõ vẻ bất mãn, thậm chí có người tiến lên một bước túm cổ áo một binh sĩ nhấc lên. Binh sĩ nước M dường như không nghĩ đối phương nói ra tay liền ra tay, binh sĩ của hắn lập tức giơ vũ khí trong tay lên, còn một binh sĩ khác cầm bộ đàm lên, chuẩn bị thấy tình huống không đúng lập tức thông báo cho những người khác. Mà người các nước khác đứng chung quanh hoàn toàn không có ý định tham gia vào, bọn hắn nhìn có chút hả hê xem náo nhiệt, thấm chí có người còn huýt sáo, ước gì bây giờ bọn họ đánh nhau một trận luôn. "Chậc chậc, tính tình tên Tây này cứng như vậy, quả nhiên dân tộc chiến đấu không phải chỉ nói không, vừa ra trận đã náo lên, sau này còn không phải càng náo nhiệt?" Phí Hướng Địch chậc hai tiếng, biểu thị thích nghe ngóng. Ngược lại La Chính Thanh nói lên cách nhìn của mình: "Ngoại trừ hai nước trước sau như một không đối phó bên ngoài, lần này nước E có lẽ cũng dựa vào cái gì đó, dù sao bây giờ ngoại trừ đánh thắng trận tận thế này, trong lòng mọi người vẫn có suy nghĩ của riêng mình. Hơn nữa anh xem người bên bọn hắn đến kìa, cũng đều là quân nhân như chúng ta, không như các nước khác còn có dị năng giả bình thường, xem ra cũng có tập quyền rồi." Mắt thấy bên dưới xảy ra xung đột hết sức căng thẳng, người đầu lĩnh lãnh đạo nước E ngăn cản binh sĩ của mình, để hắn lui xuống.
Nhưng ngay cả như vậy, binh sĩ nước M vẫn không dám khinh thường, cuối cùng sau khi hai bên nói với nhau vài câu, binh sĩ nước M nhượng ra một con đường, người nước E tự đi đến hướng bên kia của chính mình. "Từ Dương, bọn hắn nói gì vậy." La Chính Thanh quay đầu hỏi Thor đứng một bên có chút không yên lòng, hắn chỉ đành hỏi chàng trai trẻ tuổi là người cường hóa thính giác mà Ôn Minh mang đến, tuy khó hiểu vì sao phải mang theo một dị năng giả bình thường như vậy, nhưng chủ tịch đều đồng ý mọi chuyện nên hắn cũng không phát biểu ý kiến gì khác. Nói gì à? Trong nháy mắt Thor sửng sốt, ý nghĩ đầu tiên là xa như vậy làm sao hắn nghe được? Cũng may hắn rất nhanh nhớ tới thân phận bây giờ của chính mình —— Từ Dương người cường hóa thính giác. Tuy Thor không nghe được âm thanh ở khoảng cách xa như vậy, nhưng hắn có đường dây nha! Từ ngày hôm qua Karl đã thả không ít người máy mô phỏng dò sét trên hải đảo này, bên kia bến tàu có mấy cái, bọn hắn nói gì đều ghi lại vô cùng rõ ràng. "Mấy tên Tây đó bất mãn nước M mang theo thái độ chủ nhân, dựa vào cái gì nơi trú quân của chính mình cũng bị đối phương sắp xếp, hơn nữa hoài nghi bọn hắn giở trò ở nơi trú quân. Cuối cùng người nước E không cần bọn hắn dẫn đường, tự mình tìm nơi trú quân rồi." "Bọn hắn không thể nào ngu xuẩn như vậy, nếu như bị phát hiện thì không thể giải thích rõ ràng rồi." La Chính Thanh cảm thấy đối phương có lẽ không ngu như vậy. "Vậy cũng không nhất định, nói không chừng có một vài dị năng kỳ kỳ quái quái vừa lúc thích hợp nghe lén thì sao." Nghe lời Ôn Minh nói, chân mày La Chính Thanh cau tít lại: "Sao cậu không nói sớm, nếu trước đó chúng ta không kiểm tra đầy đủ triệt để, vậy làm sao bây giờ?" Tuy thời điểm bọn hắn dựng nơi trú quân đã kiểm tra tỉ mỉ từ trong ra ngoài dọn dẹp một phen, nhưng theo như Ôn Minh nói như vậy, vẫn không an toàn. "Không có việc gì, tôi có thể cam đoan nơi trú quân của chúng ta không có." Ôn Minh đã sớm để Ôn Dao cùng Thor cẩn thận kiểm tra một phen, một người dùng tinh thần lực, một người dùng quang não, cam đoan bất kể phuông diện nào cũng đều không hề có lỗ thủng. Mà quả thật Ôn Dao cũng phát hiện nơi trú quân của bọn họ lúc đó có dấu mấu con côn trùng trong bụi cỏ, chỉ có điều bị Ôn Dao trực tiếp xóa tinh thần lực, đơn giản thô bạo lại hữu hiệu, có lẽ lúc ấy đối phương cũng không chịu nổi. "Đợi một chút, các người nhìn bên cạnh."
Phí Hướng Địch cầm kính viễn vọng phát hiện lại có hai chiếc quân hạm tiến về phía này, nhìn lại kính viễn vọng, một lá cở đỏ tung bay trong gió. "YAA.A.A.., ngược lại chúng ta đã quên mất vị bạn già này rồi, lúc ấy không phải nói cũng không muốn đến đây sao? Tại sao lại đến rồi?" La Chính Thanh nhớ rõ nước R tháng thứ năm sau tận thế đã xin sự giúp đỡ với các nước trên thế giới, bởi vì đảo quốc, bốn phía đều là biển, cộng thêm mật độ nhân khẩu lớn, trước tận thế rất nhiều thứ đều dựa vào nhập khẩu, bọn hắn gặp phải áp lực càng lớn, cũng không ít người lên thuyền trốn đi lên biển. Nhưng các nước khác ốc đều không mang nổi mình ốc, nào còn sức lực quản nước khác. Lúc ấy nước M đưa ra ý định họp với nhau, cùng chung chống lại tận thế, nước R cũng không trả lời. "Làm sao anh biết bọn hắn không lén liên hệ với người nước M? Nói không chừng người ta đã đàm phán tốt giao dịch rồi đấy?" Như Hoa Quốc, thật ra cũng lén liên hệ với mấy nước khác, cũng sớm tiết lộ một ít thứ cho bọn hắn, cái này để mấy nước kia tin tưởng vững chắc nhất định phải ôm tốt đùi Hoa quốc! Đi theo anh cả cùng tiến cùng lùi! Nhìn người nước R vừa lên bến tàu đã cúi đầu khom lưng với binh sĩ nước M, Phí Hướng Địch nhíu nhíu mày: "Không có gì đẹp mắt nữa, chúng ta trở về đi, nói không chừng đợi lát nữa lại có người tới tìm chúng ta." Quả nhiên, chờ bọn hắn đến nơi trú quân không bao lâu, đại biểu nước E cử đến đây viếng thăm, hơn nữa không tùy tiện phái một người đến, mà là đầu lĩnh Victor mà bọn hắn đã chứng kiến trước đó —— Victor • Victor Knopf. Nhìn mấy người Ôn Minh tiến vào lều , Ôn dao tiếp tục đứng ở nơi đêm qua, lấy ra Laptop bắt đầu lật xem những ghi chép mình đã ghi chép trước kia, thuốc cuồng bạo của Ôn Dao vẫn còn kém một chút cuối cùng, trước đó Thor đưa Ôn Dao một ít tư liệu, hơn nữa cầm thêm một ít dị thực của sở nghiên cứu Hoa Bắc, Ôn Dao có một loại dự cảm, thử nghiệm thêm vài lần nữa có thể thành công được! Đám dị năng giả mới gia nhập kia có vài người cũng không đi ra ngoài, hôm nay binh sĩ thông báo với bọn hắn, không có việc gì tốt nhất không nên chạy loạn, trên hải đảo nho nhỏ này ngư long hỗn tạp, cũng lo lắng bọn hắn thành cái sọt. Không có chuyện gì, bọn hắn lại lôi kéo Thor hỏi thăm tình huống Hoa quốc, tuy chung quanh có không ít binh ca ca, nhưng bọn hắn không ai dám quấy rầy, tuổi cùng bọn hắn không sai biệt lắm lại thêm không phải quân nhân Thor rất nhanh trở thành mục tiêu trao đổi tốt nhất của bọn hắn. Tuy Thor mới đến trái đất không bao lâu, nhưng hắn có quang não Karl vượt lên nền văn minh khoa học kỹ thuật trái đất không biết bao nhiêu năm, đối với phần lớn tình huống của Hoa quốc vẫn hiểu rõ lắm đấy. Chọn lấy một vài chuyện có thể nói, dẫn đến bọn hắn giật mình không ngớt. "Có nhiều thứ khó mà nói ở đây, chờ các người trở về sẽ biết, các người lựa chọn về nước tuyệt đối không sai đâu đấy!" Nói thế nào hắn cũng lấy mấy thứ tốt như mưa lúc hạn hán mà nói với bọn hắn, chờ bọn hắn trở về, có lẽ cũng vừa lúc phổ cập rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]