Hai người Victor cùng Ôn Minh nói chuyện gì người ngoài không biết, coi như nước khác có âm thầm giám thị cũng không thể nhìn ra chút mánh khóe nào từ Victor, điều này cũng làm cho các nước khác nhận được tin tức nhíu mày không thôi, Hoa quốc và nước E hợp tác thân mật cũng không phải là điều họ muốn nhìn thấy. "Bàn tính của bọn Tây dương này còn đánh rất tinh đấy, anh thấy thế nào?" Phí Hướng Địch lại nhìn thoáng qua La Chính Thanh đang nhíu mày lúc có lúc không gõ tay trên mặt bàn. "Loại chuyện này không phải chúng ta có thể quyết định được, đợi đến tối tôi xin chỉ thị bên trên xem thế nào, nhưng tôi cảm thấy phải đợi đồng ý hơi lâu à." "Vậy thật tiện nghi bọn hắn rồi." "Chỉ trao đổi lợi ích mà thôi, hơn nữa bây giờ mục tiêu chính yếu nhất của chúng ta vẫn là đối phó Zombie và sinh vật biến dị, chỉ có giải quyết vấn đề trước mắt nhất này, đằng sau tất cả mới dễ nói hơn. Phải biết, có đôi khi chịu thiệt hại cũng là một loại hình thức chiếm tiện nghi khác." La Chính Thanh nghĩ nghĩ, lại tiếp tục nói: "Hơn nữa xế chiều hôm nay có thể càng thêm náo nhiệt." "Sao lại nói thế?" Phí Hướng Địch lập tức hỏi ngược lại, có điều rất nhanh hắn đã nghĩ đến mấu chốt: "Được rồi, tôi không tham dự vào chuyện buổi chiều, giao cho các người hết, tôi trở về quân hạm một chuyến nhắn nhủ vài chuyện đã." La Chính Thanh nghĩ thật đúng vậy, quả thật buổi chiều chính xác lục tục kéo đến không ít người, ngay cả nước R cũng phái người đến. Ôn Dao ngồi trên nhánh cây cao lớn, cành lá rậm rạp che chắn, nhìn xem bên dưới xuất hiện những người có màu da khác nhau không bao lâu lại trở về, không ngừng tới tới lui lui, đột nhiên, thân thể Ôn Dao nghiêng về phía bên phải, tránh thoát một bàn tay to lớn chụp về phía vai trái của mình. Quay đầu, mặt Ôn Dao không chút biểu tình nhìn về phía Thor đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình. Thor xấu hổ thu tay về, thuận tiện gãi gãi tóc. Thấy Ôn Dao quay đầu trở về, Thor học theo bộ dạng của Ôn Dao ngồi xuống, thần thần bí bí nhỏ giọng nói ra: "Dao Dao, em biết Karl vừa rồi nghe được cái gì không?" Đối với Ôn Dao không chút phối hợp Thor sớm thành thói quen, cũng không đợi Ôn Dao hỏi thăm, chính mình tiếp tục nói: "Vừa rồi Karl nhận được một đoạn đối thoại của người máy tuần tra, hình như có người đang chờ em đi ra ngoài, hơn nữa bên cạnh Đại Hoàng vây quanh không ít người có ý đồ xấu nha." Ôn Dao cũng không quá hạn chế hành động của Đại Hoàng, thấy chủ nhân nhà mình không ra khỏi cửa, lúc chiều Đại Hoàng đã bay ra ngoài. Thấy Ôn Dao giống như lão thần khắp nơi lui thân nhập định, Thor một chút cũng không để ý, hắn thăm dò hỏi thăm: "Xem ra Dao Dao đã tính toán từ trước! Có phải có quan hệ với việc ngày mai theo anh ra ngoài hay không?" Tuy Ôn Dao vẫn không phản ứng Thor, nhưng trong lòng Thor đã có phán định.
"Thế... Dao Dao, chúng ta có cần phải đến chơi một trận lớn hay không?" Cuối cùng Ôn Dao mới chuyển cái đầu cao quý của mình nhìn qua: "Lớn thế nào?" "Là thế nay..." Thor nhẹ nhàng tiến đến gần, nói nhỏ bên tai Ôn Dao vài câu, sau đó vẻ mặt chờ đợi nhìn qua Ôn Dao, ánh mắt kia để lộ ý tứ rõ ràng chính là: mau đồng ý đi! "Như thế nào? Có muốn trị bọn chúng hay không?" Cảm nhận được ánh mắt nhiệt liệt của Thor, Ôn Dao nghiêng đầu nghĩ, từ từ nhẹ gật đầu. "Đúng vậy!" Tay phải Thor nắm chặt đập vào lòng bàn tay trái một cái, hưng phấn nói ra: "Bây giờ anh đi sắp xếp!" Nói xong hai tay khẽ chống lên trên cành cây, nhảy thẳng rơi xuống mặt đất, hướng Ôn Dao ra dấu Ok, quay người chạy tới phía trước. Một đêm rất nhanh đã trôi qua, trời vừa sáng, toàn bộ đảo tư nhân bắt đầu náo nhiệt lên. Hôm nay sau tận thế, đây là lần đầu tiên đối mặt tổ chức hội nghị quốc tế. Tuy số lượng quốc gia các nước lúc này không thể so với trước tận thế, nhưng tận thế trước mắt trọng yếu nhất là để các nước lớn trình diện. Ôn Minh cùng La Chính Thanh kiểm tra lại tư liệu cùng máy tính trong lều vải một lần nữa, xác định không có bất cứ vấn đề gì, thu thập đồ đạc chuẩn bị đi ra. Lần này tham gia hội nghị chỉ có Ôn Minh, La Chính Thanh cùng với cấp dưới của hắn, đi theo còn có hai mươi binh sĩ dị năng, mà Phí Hướng Địch mang theo những người khác lưu thủ (ở lại và phòng thủ) nơi trú quân. Phí Hướng Địch tiễn đưa bọn hắn ra lều trại, ngẫm lại lại nói với mấy người bọn họ: "Các người yên tâm họp hành, mặc dù bây giờ không dễ nảy sinh xung đột, phải bảo tồn sức lực sinh tồn, nhưng thật sự có người không có mắt cũng đừng nhẫn nhịn, thật đánh nhau chúng ta cũng không sợ!" "Biết rõ, nhưng tôi tin tưởng loại chuyện này sẽ không phát sinh đâu, dù sao bọn hắn cũng không phải kẻ ngu." La Chính Thanh cười cười, vô tình nói ra: "Chỉ hi vọng trên hội nghị có thể ít bị lột da một chút, tôi còn muốn sớm về nước đây này." "Đúng thế, cho dù nói thế nào, ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó nhà mình, tôi cũng muốn sớm trở về đây." Phí Hướng Địch cũng không biết hiện tại ở trong nước đã chiến tranh rồi, chẳng qua hắn có chút không quen thời gian an nhàn trên đảo này mà thôi, vẫn hy vọng sớm chút trở về.
Dù sao, căn cứ nhỏ kia của bọn hắn qua mỗi một thời gian ngắn đều trải qua một lần Zombie triều với quy mô nhỏ, hắn không hy vọng vừa trở về phát hiện căn cứ đã bị công phá rồi! Một đoàn người Ôn Minh vừa mới đi ra khỏi nơi trú quân không bao lâu, buốc chân Ôn Minh thoáng dừng lại một chút, sau đó vẻ mặt như không có việc gì tiếp tục đi lên phía trước, chỉ là môi mím chặt nói rõ tâm tình cậu cũng không tốt đẹp chút nào! Tên Thor kia lại muốn làm gì đây! Vừa rồi Ôn Dao mới truyền lời với cậu, nói đi cùng Thor đến một chỗ, hơn nữa hôm nay nói không chừng còn có thể xảy ra chút chuyện, nói cậu không cần quá lo lắng, sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt là được. Đến cùng là chuyện gì mà phải sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt đây chứ?! Đại Hoàng ghé vào bên dưới gốc cây nhàm chán dùng móng vuốt lay cỏ dại trên mặt đất, trong lòng rầu rĩ không vui. Hôm nay chủ nhân không chỉ không cho nó đi theo, còn không cho nó ra khỏi nơi trú quân, rốt cuộc là vì cái gì chứ!! Hồ Nhất Tuyền có chút kinh tâm nhìn lão hổ biến dị đang nằm rạp trên mặt đất nhổ cỏ đột nhiên đứng dậy, hung hăng dùng chiếc đuôi quất mạnh vào thân cây bên người, thậm chí cô cảm giác cái cây có chút lung lây, trên cành cây còn để lại một đường dấu vết thật sâu. Nhìn lão hổ biến dị vốn uy vũ bá khí đánh trên thân cây sau đó dần dần khôi phục bộ dạng vô tình trước kia, cô làm sao lại có cảm giác thật ra chính mình vừa nhìn thấy một bé mèo Kitty bị chủ nhân vứt bỏ đây chứ?! Không, cái này nhất định là ảo giác của mình! "Cũng không biết Từ Dương muốn dẫn Dao Dao đi làm gì?" Tô Tây đi đến bên người Hồ Nhất Tuyền, cũng nhìn về phía Đại Hoàng, trong miệng nghi hoặc hỏi thăm. "Ai biết được, còn không cho chúng ta đi theo, thần thần bí bí nữa." Ngay từ đầu nhìn thấy hai người chuẩn bị rời khỏi nơi trú quân, cô rất tò mò đấy, bởi vì Ôn Minh đã bảo bọn hắn mấy ngày nay đừng có chạy lung tung, tốt nhất ở lại trong nơi trú quân. Cô còn hỏi trước, có tiện đi cùng hay không, dù sao Ôn Dao không chỉ không mang theo hổ biến dị kia, bên người cũng không có những binh sĩ khác đi theo. Hơn nữa cô nghe nói sức chiến đấu của Từ Dương cũng không mạnh, chẳng qua chỉ là người cường hóa thính lực bình thường mà thôi, cộng thêm chuyện lần trước, cô còn thật lo lắng bọn hắn gặp phải nguy hiểm gì. "Có lẽ không có việc gì đâu, dù sao trưởng quan Phí cũng không nói gì." "Ừ, đúng thế."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]