Chương trước
Chương sau
Đợi đến lúc hiểu rõ gần hết mọi chuyện, đêm cũng đã tối đen. La Chính Thanh liền bảo những người khác trở về nghỉ ngơi, hắn lôi kéo mấy người tiếp tục bàn bạc những chuyện phía sau.
Lại biết thêm một ít tình huống không biết trước kia, như vậy bọn hắn cũng phải căn cứ theo những tin tức này thay đổi một chút phương án rồi.
Ôn Minh cảm thấy góc áo của mình bị giật một thoáng, cúi đầu xem xét, em gái nhà mình cũng không đi ra ngoài, mà là ngoắc cậu, dường như muốn nói ra suy nghĩ của mình.
Ôn Minh cúi người xuống, đợi Ôn Dao tiến sát tai cậu nói nhỏ vài câu, sau đó ánh mắt cậu lập tức thay đổi.
Trong mắt ám quang chợt lóe lên, Ôn Minh khôi phục bộ dáng trước kia, cười cười xoa đầu Ôn Dao: "Anh đã biết, sẽ chú ý, hôm nay đi dạo một ngày, em trở về nghỉ ngơi sớm đi."
Ôn Dao cũng không thấy mệt mỏi, bởi vì, Ôn Dao vẫn luôn ngồi ở trên lưng Đại Hoàng, căn bản chưa đi được mấy bước đường.
Vừa rồi chẳng qua Ôn Dao chỉ kể lại chuyện ban ngày cho Ôn Minh nghe, để cậu đề phòng mà thôi, Ôn Dao cảm thấy vài ngày sau đám người kia nói không ngừng sẽ còn ra tay đấy.
Trước khi đến tất cả mọi người đều muốn Ôn Dao tận hết khả năng ít xuất hiện trước mặt người ngoài, có thể không ra tay thì không ra tay, cho dù ra tay tốt nhất cũng đừng để người khác biết mình làm ra.
Một câu, giả heo ăn thịt hổ.
Vừa đi ra khỏi lều vải, Ôn Dao liền nhìn thấy Thor đang chán chết dựa vào cây đại thụ cách đó không xa, trong miệng còn ngậm một cọng cỏ, như có như không lắc lắc lư lư.
Dường như nhận ra cái gì, hắn nghiêng đầu qua, vui vẻ phất phất tay với Ôn Dao, ra hiệu Ôn Dao đi qua.
Đợi Ôn Dao đi đến trước mặt hắn, Thor nhìn hai bên một chút, ra vẻ thần bí nhỏ giọng nói với Ôn Dao: "Dao Dao, anh phát hiện trên đảo này có một bí mật!"
Sau đó chớp chớp mắt phải với Ôn Dao, vẻ mặt đắc ý hỏi Ôn Dao, dường như muốn nói: muốn biết không? Muốn biết thì xin anh đây này!
Ngây thơ!
Ôn Dao cảm thấy có phải bởi vì hắn dùng biến đổi gien, cảm giác nhiều khi cách nói chuyện cùng động tác của hắn đều giống như Từ Dương.
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Ôn Minh không cách nào chào đón Thor được, căn bản không thể nào hiện ra trước mặt hắn.
Người bạn thân thiết nhất của mình đã chết rồi, lại nhìn thấy một người khác khoác lấy túi da bạn tốt, vẻ mặt giọng điệu đều rất tương tự làm sao trong lòng dễ chịu cho được.

Thấy Ôn Dao quay người chuẩn bị rời khi, Thor vội vàng gọi Ôn Dao lại: "Ai ai ai, đừng đi chứ, thật sự rất thú vị đấy, ngày mai anh dẫn em đi xem?"
Ngày mai?
Ôn Dao nghĩ nghĩ, nói với Thor: "Ngày mốt."
"Ngày mốt? Vì sao?"
Bởi vì ngày mốt hội nghị bắt đầu, mọi người cũng chỉ chú ý đến nơi cử hành hội nghị, nếu đám người kia lại muốn ra tay... cũng là một cơ hội tốt.
Thấy Ôn Dao không giải thích, Thor cũng không quan tâm, dù sao đến ngày đó sẽ biết.
Thor ngồi xuống mặt đất, mời Ôn Dao cũng ngồi xuống, sau đó dựa lưng vào thân cây mở miệng nói:
"Hôm nay anh đi ra ngoài dạo, không nghĩ đến trên đảo này rất được hoan nghênh, có không ít người đẹp tìm đến gần anh, còn có người mời anh uống rượu, ngày hôm nay trôi qua đặc biệt phóng khoáng nha ~ "
Thor thoáng dừng lại, chờ Ôn Dao hỏi, thế nhưng một phút đồng hồ trôi qua, chung quanh ngoại trừ binh sĩ tuần tra phát ra tiếng bước chân, chỉ có tiếng gió thổi qua khiến lá cây phát ra tiếng xào xạc.
"Ai, anh nói này, Dao Dao à, em có thể phối hợp một chút hay không, chẳng lẽ em không tò mò vì sao bọn hắn nhiệt tình với anh như vậy à?"
Thor cảm thấy tâm tính thiện lương thật quá mệt mỏi, tìm người nói chuyện phiếm sao mà khó đến như vậy?
"Không tò mò."
Được rồi, hắn tìm nhầm người, nhưng bây giờ hắn cũng không tìm được người nào khác!
Thor đành từ bỏ không được Ôn Dao đáp lại, giọng điệu hắn bình thản tự thuật nói: "Không có những thứ gì khác, chính là muốn thông qua anh biết đucợ một ít tình huống của nước các người, nhưng em yên tâm, anh thật thật giả giả nói một hồi những thứ đại chúng, anh cũng không lộ ra những thứ khác. Xem, còn dùng cái này trả thù lao cho anh nữa này."
Thor lấy ra một khối tinh thạch tung hứng trong tay: "Tuy độ tinh khiết bình thường thôi, nhưng có chút ít còn hơn không, ai bảo hiện tại anh rất nghèo đây? À, còn có, bọn hắn cảm thấy rất hứng thú với em. Anh nói em náo muốn đi đến đây chơi đùa, mà người nhà em quá sủng em, bị em náo không có cách nào đành đồng ý, không chỉ để anh trai em đến bảo vệ em, còn đưa dị thú của gia tộc làm vệ sĩ cho em."
Ôn Dao quay đầu liếc mắt nhìn Thor, cái gì gọi là náo muốn đến đây chơi đùa?
Thor bỏ qua ánh mắt sắc bến của Ôn Dao, còn tiếp tục nói: "Anh không nói sai nha, nếu không phải chính em đưa ra ý định muốn đi, bằng không Ôn Minh làm sao bảo anh đi theo đến đây."
Với tư cách người Hoa quốc trong tổ bốn người bốn không mặc quân trang (còn có La Chính Thanh và thuộc hạ của hắn, Ôn Dao),Thor bị không ít người nhìn chằm chằm.

Nhưng có thể đi cùng quân nhân đến đây tự nhiên không có khả năng đơn giản như vậy, hơn nữa bọn hắn cũng không ra khỏi nơi trú quân. La Chính Thanh bọn hắn lại càng không tiện để ra tay, tuổi Ôn Dao lại còn quá nhỏ, bên người lại có dị thú không dễ chọc, Thor trở thành mục tiêu tốt nhất
"Bọn hắn còn nhân cơ hội này sử dụng tinh thần lực thôi miên anh, nếu không phải trên người anh mang theo đầy đủ trang bị, nói không chừng tinh thần lực đang bị tổn thưởng của anh lại càng nặng thêm rồi a ~ "
Thor giả vờ giả vịt cảm thán một phen, sau đó để Ôn Dao đi nói với Ôn Minh một tiếng: "Tên Ôn Minh này có khả năng không muốn nhìn thấy anh nữa, Dao Dao, em giúp anh chuyển lời đi."
Nói xong hắn đứng lên từ đồng cỏ, duổi thẳng cái lưng: "Ai nha, hôm nay mệt quá rồi, anh cũng muốn sớm chút về nghỉ ngơi đây."
Nhìn bóng dáng Thor đã đi xa, Ôn Dao cảm thấy, tên này rõ ràng là cố ý mà!
Ôn Dao cũng không muốn lại đi trở về một chuyến nữa, nên trực tiếp dùng tinh thần lực kể lại chuyện Thor đã nói một phen.
"Ôn Minh, làm sao vậy?" Nhìn Ôn Minh đang nói đột nhiên dừng lại, giống như đang ngẩn người, La Chính Thanh không khỏi quan tâm hỏi thăm.
Ôn Minh lắc đầu: "Không có gì, chúng ta tiếp tục..."
Ôn Dao không trở về lều vải, mà tiếp tục ngồi ở đó, nhắm mắt lại cảm thụ gió biển nhẹ nhàng lướt qua gò má.
Độ ấm ở đây thích hợp, không khí trong lòng, làm cho người có cảm giác càng thêm buông lỏng, điều này hoàn toàn khác biệt với khi ở căn cứ, Ôn Dao cảm thấy ở chỗ này tinh thần lực đều thư thái hơn rất nhiều.
Ôn Dao luyện kiện thể thuật cũng gần nửa tháng, coi như đã đến đây Ôn Dao cũng không ngừng luyện tập, quả thật Ôn Dao cảm thấy dị năng trong thân thể lưu chuyển càng thêm thông thuận, hơn nữa thử hấp thu năng lượng, cũng không còn cảm giác chặn trướng (bị ngăn chặn trướng đau) nữa rồi.
Ôn Dao cảm thấy đồ vật tên Thor kia cho vẫn còn có chút tác dụng, chiếu theo tốc độ này, qua không bao lâu nữa có thể tu luyện bình thường được rồi, muốn đạt đến cấp bậc tiếp theo cũng không xa nữa.
Đại Hoàng không biết khi nào đã đi qua, nó nằm sấp bên chân Ôn Dao, dùng tư thái thú bảo vệ vòng lấy Ôn Dao nửa vòng, Ôn Dao từ không khí dễ chịu này, nhắm mắt lại bắt đầu minh tưởng.
Binh sĩ đi ngang qua thả nhẹ bước chân, đồng thời ra hiệu với các chiến hữu xa xa đừng lên tiếng, để bọn hắn cũng nhỏ giọng một chút.
Tô Tây đứng cách đó không xa cắn môi dưới nhìn qua phương hướng Ôn Dao, cô muốn tìm Ôn Dao nói chút chuyện, nhưng lại không biết đi qua có làm phiền Ôn Dao hay không.
Thế nhưng, ban ngày có quá nhiều người, cơ bản không có cơ hội nói chuyện một mình với Ôn Dao.
Cuối cùng, có nên đi qua đó hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.