Chương trước
Chương sau
Đợi Ôn Minh cùng La Chính Thanh đưa tiễn nhóm sứ giả đại biểu nước thứ ba ra ngoài, mặt trời đã sắp xuống núi rồi.
"Chậc chậc, trong lòng cả một đám đều có bảng cửu chương của chính mình."
Giọng điệu La Chính Thanh mang theo trào phúng nói hai câu, mấy nước này ngoại trừ nghe được chuyện Tô Tây tối hôm qua, phần lớn thời gian đều bóng gió hỏi thăm bọn họ về chuyện tinh thạch, nói gần nói xa đều thật trùng hợp, từng nước đều nên vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cùng nhau hợp tác, bỏ qua tất cả đi về phía trước, cho nên có nhiều thứ cũng không che giấu nữa rồi.
Thậm chí còn sẽ khóc lóc kể lể tình hình trong nước mình dân chúng sinh hoạt dầu sôi lửa bỏng thế nào, hy vọng Hoa quốc có thể cung cấp một ít kỹ thuật ủng hộ.
"Đó là bản tính bình thường của con người, dù sao lần này chúng ta đến đây cũng bố trí một số công việc quan trọng."
Cho dù nói thế nào, trên thế giới không phải chỉ có một nước, coi như tương lai Hoa quốc dành tốc độ nhanh nhất giành được thắng lợi, nước khác đã rơi vào tay giặc rồi, như vậy tương lai bọn hắn gặp phải nguy hiểm khắp nơi từ thế giới.
Đây cũng là vì sao đa số cao tầng Hoa quốc đồng ý đem một ít thành quả nghiên cứu công bố cho các nước khác. Đồng thời, cũng là cơ hội vô cùng trọng yếu miểu tả hình tượng Hoa quốc rồi.
La Chính Thanh biết rõ mục đích lần này bọn hắn đến đây, công bố thứ bọn hắn mang đến đây, đồng thời tận hết khả năng lấy được sự ủng hộ của và độ hảo cảm của các nước khác.
"Đúng thế, hơn nữa thời điểm hội nghị vệ tinh cũng đã đưa ra ý kiến các nước khác cũng phải đưa ra thành quả nghiên cứu của các nước, bây giờ phải xem kẻ nào đánh cược càng lớn."
Ôn Minh gật đầu đáp lại lời nói của La Chính Thanh, trên mặt nhưng có chút không yên lòng.
Chuyện nơi đây tuy trọng yếu, nhưng trong lòng của cậu lại lo lắng cho căn cứ Hoa Nam hơn.
Trước khi xuất phát cậu đã biết tất cả các căn cứ lớn vào giữa tháng hai sẽ nhân lúc lực hành động của Zombie xuống thấp khởi xướng phản công, ngược lại, nhiệt độ phía nam cao hơn những nơi khác một chút, rừng nhiệt đới sơn dã lại nhiều, sinh vật biến dị càng đa dạng, độ phản công càng khó hơn.
Hơn nữa với tư cách đoàn trưởng quân đoàn dị năng cậu lại không có ở đó, cũng không biết đám ranh con kia có được hay không, đừng để lúc cậu trở về không còn lại mấy người rồi...
"Cậu đang suy nghĩ gì?"
Thấy cả buổi Ôn Minh không nói gì, quay đầu mới thấy cậu ngẩn người, La Chính Thanh không khỏi tò mò hỏi.

"Không có gì, chỉ là nhớ đến bây giờ trong nước chắc đã bắt đầu phản công lại rồi? Không biết tình hình chiến đấu thế nào, thương vong có lớn hay không. Dù sao nhân khẩu của chúng ta thật sự không còn nhiều lắm rồi."
Nghe Ôn Minh nhắc đến tình hình chiến tranh trong nước, La Chính Thanh cũng trầm mặc, một lát sau mới nhỏ giọng nói ra: "Thương vong trong chiến tranh tất nhiên không thể tránh khỏi, tất cả cũng chỉ vì tương lai của chúng ta..."
Hai người thật lâu đều không nói chuyện, đột nhiên, La Chính Thanh nhớ tới một cường quốc khác trước tận thế: "Hình như người nước E còn chưa đến?"
Tuy hôm nay lại đến hai nước nữa, nhưng trong đó cũng không bao gồm nước E.
Ôn Minh nhớ lại, cũng gật gật đầu: "Quả thật còn chưa đến, ngày mai là ngày cuối cùng rồi, nếu như..."
Nếu như còn chưa tới, như vậy rất nhiều chuyện bọn hắn không có khả năng ngăn cản nổi rồi, dù sao thông tin đơn giản cũng không thể thỏa mãn một ít yêu cầu, mặt đối mặt nói chuyện với nhau càng thêm đầy đủ hơn.
"Bọn hắn không có khả năng không đến, nếu không phải trên đường gặp phải nguy hiểm gì, dù sao chuyện trên biển quả thật khó nói, chờ ngày mai xem."
"Ừm, nếu bọn hắn chưa đến... chúng ta còn phải chuẩn bị một phương án khác."
Với tư cách nước láng giềng của Hoa quốc, nước E mặc theo bất cứ phương diện nào đều vô cùng trọng yếu, nếu không thể đến, đối với đám bọn hắn mà nói có bao nhiêu bất tiện.
"Vừa nói như vậy, hình như Châu Phi một nước đều không đến. Có thể liên lạc cũng chỉ có ba nước, những nước khác đều không có tin tức."
"Ừm."
La Chính Thanh thở dài một hơi: "Như vậy toàn bộ đại lục thật khó mà nói, vốn trước tận thế cũng rất lạc hậu, bây giờ nói không chừng người còn sống cũng không còn nhiều nữa."
"Vậy cũng không nhất định."
Ôn Minh không cùng quan điểm với chuyện này: "Liên lạc không được chỉ là chính phủ mà thôi, tôi tin tưởng vẫn còn dân chúng may mắn còn sống sót còn đang chiến đấu."
Không từng trải qua tàn khốc của tận thế, La Chính Thanh vẫn luôn được bảo hộ trong căn cứ Hoa Bắc căn bản không thể tưởng tượng được con người rơi vào hoản cảnh khốn cùng sẽ bộc phát sức mạnh thế nào.

Mà một đường đi theo quân đội từ trường học đến căn cứ Hoa Nam, cuối cùng gia nhập qua đội, chấp hành đủ loại nhiệm vụ, những chuyện Ôn Minh nhìn thấy rất rất nhiều, cậu tin tưởng cho dù không có chính phủ chỉ huy, với ý chí cường ngạnh của con người cũng có thể kiên cường sinh tồn được!
"Cậu nói cũng đúng, là tôi nghĩ quá phiến diện rồi." La Chính Thanh rất thưởng thức Ôn Minh, hắn ẩn ẩn suy đoán được cách nghĩ của chủ tịch Trịnh cùng nhà họ Hạ và nhà họ Tề, bởi vậy trên đường cũng đề cập nhiều vấn đề với Ôn Minh.
Dù sao, hắn tham dự ngoại giao nhiều lắm, cách nhìn người và vật đều có chỗ khác biệt với người bình thường, tùy tiện nói cái gì cũng có thể giúp ích cho Ôn Minh không nhỏ.
Vài ngày Ôn Dao các cô đi đến chạng vạng tối mới trở về, thừa dịp còn có thời gian, sau khi ăn xong bữa tối La Chính Thanh càng gia nhập cùng mấy người kia tụ tập một chỗ, hỏi thăm không ít tình hình trước mắt của các nước khác.
Có thể đi theo đoàn đội đến nơi này cũng không phải dị năng giả bình thường, ở mọi phương diện đều có chỗ hơn người, bọn hắn hiểu rõ không ít khu vực mình ở, cho bọn Ôn Minh không ít tin tức hữu dụng.
Theo lời bọn hắn nói, cao tầng Liên Minh Châu Âu Liên Bang EU có tranh đấu, nhưng dân chúng trong tầng dưới ngược lại rất hòa hợp, bây giờ bọn hắn đã thành lập ba căn cứ lớn chính thức, ở các nơi lẻ tẻ còn thành lập mấy căn cứ tư nhân nhỏ.
Bởi vì trước tận thế nhân khẩu các nước Châu Âu đông đúc, bảo vệ môi trường quá tốt, động thực vật cũng nhiều, làm cho bây giờ áp lực sinh tồn của bọn hắn không nhỏ. Dị năng giả biểu hiện chính thức cấp năm chỉ có một người, nhưng nghe nói vì một vài nguyên nhân, còn không có công bố.
Về phần nước M, trừ bọn họ biết tin tức, Tô Tây cũng nói về phương diện nghiên cứu chế tạo vũ khí của bọn hắn cao hơn Hoa quốc rất nhiều, hơn nữa theo như cô biết về dị năng giả cấp năm, hiệp hội Siêu Năng Giả có một, chính phủ nói chính thức công bố phải là bốn người.
"Bọn họ trước chọn lựa dị năng và thể năng, thậm chí các phương diện chỉ số thông minh đều là người hàng đầu, sau đó thông qua tinh hạch và các huấn luyện, đưa đa phần tài nguyên cho bọn hắn, để bọn hắn đột phá. Quả thật thông qua huấn luyện sinh ra tinh anh đấy, bọn hắn chủ động muốn đối phó Zombie đẳng cấp cao và sinh vật biến dị."
La Chính Thanh gật đầu, giống như tập trung "chế tạo anh hùng" vậy, nước bọn họ cũng có, chỉ là không giống trống khua chiêng như vậy mà thôi.
Đương nhiên, nguyên nhân làm như vậy cũng vì Ôn Dao đã làm "các loại cống hiến".
Mà về các nước đối với thành quả nghiên cứu Zombie cùng sinh vật biến dị, bọn hắn cũng không biết, dù sao cái này đều là cơ mật chính phủ các nước, cho dù thành quả có thành công cũng ưu tiên dùng cho quân đội.
Nhưng cũng công bố một ít với tư cách dân dụng, nhưng điều kiện thu hoạch vô cùng hà khắc.
Nói tóm lại, đa phần các nước phát triển trước tận thế biểu hiện hiện trạng không kém lắm, đặc biệt dân chúng bình thường, cơ bản đều được chính phủ và dị năng giả che chở tìm kế sinh nhai.
Về những nước kém phát triển khác, cũng có thể đoán được tình huống đại khái...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.