Chương trước
Chương sau
Trong căn phòng ở một nơi vắng vẻ nhà họ Hạ, Ôn Dao ngồi xếp bằng, bên tay phải Ôn Dao bày đủ loại dị thực, bên tay trái thả nhiều bình thủy tinh.
Thor ngồi cách Ôn Dao năm mét, hai tay ôm ngực tựa ở trên tường, đôi mắt không chuyển nhìn chằm chằm vào tay Ôn Dao, xem ngón tay thon dài trắng nõn của Ôn Dao như cánh bướm nhảy múa, dùng tinh thần lực rèn luyện các dị thực khác nhau thành chất lỏng, sau đó dựa theo trình tự khác nhau tỉ lệ hỗn hợp...
"Bùm" một tiếng vang rất nhỏ vang lên, miệng bình bốc lên một đám mây nhỏ màu xám, một mùi hương kỳ quái lan tràn ra.
Lại thất bại...
Ôn Dao mặt không biểu tình đổ chất lỏng màu xám không biết tên vào cái thùng sau lưng, bắt đầu nhớ lại quá trình trước đó, theo lý mà nói đúng mà, vì sao lại thất bại...
Thor xê dịch thân thể, để chính mình dời sang Ôn Dao bên kia, sau đó nhỏ giọng hô: "Dao Dao?"
Ôn Dao nghiêng đầu sang chỗ khác, trên mặt mặc dù không có biểu lộ, nhưng ánh mắt mang theo không kiên nhẫn.
Thor không để ý Ôn Dao mặt lạnh, hắn chỉ chỉ cổ tay của mình, đề nghị nói: "Có muốn Karl giúp em phân tích một chút hay không?"
Ôn Dao quay đầu trở lại không phản ứng đến hắn, vô sự hiến ân cần —— không phải cướp thì là trộm!
"Dao Dao, ai dạy em phương pháp này thế?"
Tuy Ôn Dao vẫn không phản ứng hắn, nhưng Thor tự mình mò đến hỏi han:
"Thật ra phương pháp kia của em có chút giống dược sư Tinh Minh, tuy khoa học kỹ thuật của chúng tôi phát triển, rất nhiều thuốc đều sản xuất lượng lớn, nhưng dược sự luyện chế ra thuốc cho dù là độ tinh khiết hay công hiệu vẫn tốt hơn rất nhiều so với thuốc sản xuất ra hàng hoạt kia, vẫn là thứ quý tộc cùng xã hội thượng lưu tôn sùng đấy. Có điều muốn trở thành dược sư điều kiện rất hà khắc, cho nên dược sư đẳng cấp cao ở Tinh Minh vô cùng thưa thớt."
Thor vừa nói vừa chú ý động tác của Ôn Dao, thấy Ôn Dao chỉ khuấy động lấy những dị thực kia, đã biết hắn tự nói có lẽ Ôn Dao cũng đang nghe.
"Cho nên anh rất tò mò ai dạy em, chẳng lẽ mấy trăm năm trước cũng có dược sư Tinh Minh lưu lạc đến tận đây, truyền phương pháp chế dược này xuống?"
Ôn Dao âm thầm liếc mắt, thật sự ngại quá, phương pháp này đến từ thế giới khác, lại bị Ôn Dao căn cứ theo tình hình thực tế cải tiến, không có nửa xu quan hệ với Tinh Minh.
Thấy Ôn Dao không nói lời nào, Thor chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói: "Tuy anh không hiểu nhiều về thuốc cho lắm, anh cũng không biết những cách điều chế kia, nhưng năng lực tính toán của Karl rất mạnh, cảm thấy tuyệt đối có thể giúp được em.

Hơn nữa anh cũng không có ý đồ gì với thuốc của các người, xuất phẩm của Tinh Minh có dược hiệu tốt hơn các người nhiều, không tin em thử xem?"
Thor lấy ra từ trong không gian một chiếc bình thủy tinh nhỏ đưa cho Ôn Dao, trong bình có chất lỏng màu lam nhạt không biết tên.
Ôn Dao yên lặng nhìn chằm chằm Thor vài giây, cuối cùng đưa tay tiếp nhận.
Cẩn thận quan sát một phen, Ôn Dao cũng không phát hiện có cái gì không đúng, liếc nhìn Thor, Ôn Dao tích một giọt đưa đến trong miệng.
Thấy Ôn Dao yên lặng thu thuốc của hắn vào, Thor cười khúc khích: "Thế nào, anh nói không sai chứ? Có phải xịn hơn của em không."
Thuốc này chắc hẳn cũng là thuốc khôi phục tinh thần lực, so với tự Ôn Dao chế tạo ra, tốc độ khôi phục của thuốc này còn nhanh hơn.
Thor tin tưởng tràn đầy chờ vấn đề Ôn Dao, thế nhưng mấy phút đồng hồ trôi qua, Ôn Dao hoàn toàn không có dấu hiệu mở miệng, mà một lần nữa cầm lấy ống nghiệm cùng dị thực, chuẩn bị một vòng thí nghiệm mới.
Đợi chút, vì sao không theo lẽ thường vậy hả?!
Hiện tại chẳng lẽ không phải Ôn Dao nên dùng giọng điệu khao khát hỏi thăm hắn thuốc này làm thế nào sao? Cách điều chế là cái gì? Tại sao phải như vậy? Sau đó hắn do dự có nên nói cho Ôn Dao biết hay không?
Vì sao cô bé này không để ý chút nào vậy?
Thor thở dài, tự động mở miệng nói: "Đây cũng không phải hàng bình thường đâu, là tự tay dược sư đẳng cấp cao chế tạo thành thuốc khôi phục tinh thần lực đấy, Dao Dao, em cảm thấy như thế nào?"
"Mục đích của anh?"
Ôn Dao cảm thấy rất kỳ quái, thằng này đến nơi đây lúc nào cũng luôn đi theo bên người mình, Ôn Dao không phát giác hắn có ác ý gì, chỉ cảm thấy hắn có hứng thú rất lớn với mình.
Ôn Dao không hiểu, người ngoài hành tinh này đến cùng muốn gì đây?
"Dao Dao, có hứng thú đi đến Tinh Minh với anh hay không?"
Hả?
Ôn Dao liếc mắt, bắt đầu thu tất cả đồ vật vào không gian.

Người này quá kỳ quái rồi, vẫn nên rời xa thì tốt hơn.
"Ai ai ai, Dao Dao em hãy nghe anh nói!"
Thor ngăn cản trước mặt Ôn Dao, nhìn vào đôi mắt Ôn Dao, chăm chú giải thích nói: "Dao Dao, tuy anh không biết tinh thần lực của em có thiên phú thế nào, nhưng anh tin tưởng nhất định không thấp hơn cấp độ S, em biết rõ thiên phú như em khó có được thế nào không? Ở trái đất chỉ lãng phí thiên phú bẩm sinh của em, sân khấu của em có thể càng lớn, tương lai của em có thể tiến xa hơn!
Em không nên bị một trái đất nho nhỏ trói buộc, ở Tinh Minh, em có thể nhận được giáo dục tốt hơn, hiểu rõ phương pháp tu luyện tiên tiến hơn, học được kỹ pháp cường đại hơn! Nếu như em muốn, em có thể bái một vị dược sư tốt nhất làm sư phụ, học biết cách chế tạo càng nhiều loại thuốc hơn nữa! Tất cả những thứ này, em không cách nào học được ở trái đất.
Hơn nữa Tinh Minh rất lớn rất lớn, có vô số tinh cầu, chỉ có em tưởng tượng không hết thôi, không có gì em không thể gặp."
Ôn Dao híp mắt lần nữa đánh giá Thor một phen, Ôn Dao cảm giác hắn nói không sai, hắn thật sự hi vọng mình đi Tinh Minh, nhưng... đối với hắn có được chỗ tốt gì?
"Anh có thể được cái gì?"
Thor bị vấn đề Ôn Dao hỏi làm ngây ngẩn cả người, hắn nghĩ với hành động của đứa bé này sẽ biết hài lòng, sẽ kích động, hoặc hỏi mình cụ thể học được những gì, không nghĩ đến, cô bé này lại hỏi hắn có thể được cái gì.
Quả nhiên không phải đứa trẻ bình thường, tâm trí thành thục, biết rõ chính mình đang làm cái gì, đối với chuyện qunah mình có sự phán đoán rất chuẩn xác, thật sự đáng sợ!
"Ai nha, Dao Dao em đừng hỏi thẳng như vậy chứ, chẳng lẽ anh không thể yêu tài, không đành lòng để em bị mai một ở tinh cầu có nền văn minh cấp thấp này sao?"
Ôn Dao liếc mắt nhìn Thor như kẻ ngốc, trong ánh mắt viết rõ rành rành: anh cho rằng tôi ngốc à?
Thor gãi gãi đầu tóc, thở dài: "Được rồi, không lừa được em. Đương nhiên anh cũng có mục đích á...Dao Dao, em phải biết, mặc kệ lúc nào, mặc kệ ở nơi nào, nhân tài đều trọng yếu nhất.
Ở Tinh Minh, thậm chí cường giả tinh cấp chính thức có thể phá hủy một tinh cầu, đương nhiên, người như vậy rất ít, của quý hiếm có. Nhưng cường giả như vậy sẽ nhận được tất cả lễ ngộ của đế quốc, không có người nguyện ý đắc tội một cường giả chân chính.
Mà anh, cảm thấy Dao Dao có tiềm chất trở thành cường giả, nên anh tiến hành đầu tư với em.
Thật ra chuyện như vậy rất thông thường ở Tinh Minh, rất nhiều gia tộc sẽ tiến hành đầu tư đối với một ít người có thiên phú, có năng lực vào lúc bọn hắn suy thoái. Đương nhiên, mục đích cuối cùng nhất không phải vì khống chế bọn hắn, chỉ nghĩ đến chờ bọn hắn cường đại rồi, có thể thành lập quan hệ hữu hảo với gia tộc mình, thời điểm có lợi ích cũng ưu tiên nghĩ đến bọn hắn trước tiên, ở gia tộc lúc gặp được chuyện này cũng có thể giúp một tay.
Mục đích của anh cũng là như thế, mang em đi Tinh Minh, bồi dưỡng em, hy vọng em vào lúc cường đại có thể thành lập quan hệ tốt đẹp với gia tộc anh, có chút hợp tác ưu tiên nghĩ đến chúng ta trước, chính là như vậy."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.