Chương trước
Chương sau
"Dao Dao, em cảm thấy như thế nào?"
Thor chớp chớp mắt nhìn, dùng gương mặt Từ Dương làm ra một vẻ mặt bán manh làm nũng, còn cong miệng lên, dùng ánh mắt chờ đợi nhìn qua Ôn Dao.
"Bốp~!"
Một đầu roi nước đột nhiên xuất hiện, hung hăng quất vào ngực Thor, đánh bay cả người hắn ra khỏi cánh cửa ra vào, đập vào một cây đại thụ trong sân.
Nếu quan sát cẩn thận, có thể phát hiện giữa thân thể hắn và cây đại thụ có một khoảng cách, dường như có thứ gì đó vô hình bảo vệ hắn.
Đã không có chướng ngại vật, Ôn Dao không còn gì trở ngại đi ra cửa phòng, nhìn cũng không nhìn Thor đang ngồi dưới đất xoa xoa ngực, lướt ngang qua hắn đi ra ngoài.
"Dao Dao, em suy nghĩ kỹ đi, trước lúc anh rời đi trả lời anh là được rồi! Còn có, đừng nói chuyện này với Ôn Minh!"
Nếu như tên muội khống Ôn Minh biết mình có ý đồ bắt em gái của cậu ta, Thor cảm thấy mình không bao giờ còn ngày trở lại Tinh Minh nữa.
Đợi bóng dáng Ôn Dao biến mất ở trước mắt mình, thân thể Thor hơi ngả ra sau, tựa vào trên cây, hắn mở miệng nói: "Karl, phân tích của mi lại sai lầm rồi."
【Chủ nhân, đó là ngoài ý muốn!】
"Lần thứ hai rồi, lần này mi còn nói xác suất cô ấy đồng ý hơn 92%."
【Kết quả phân tích là như thế đấy! Tuy cô bé này mới chỉ mười một tuổi, nhưng tâm trí trưởng thành, ý thức mạnh mẽ, độ quyến luyến người nhà không cao, lòng hiếu kỳ nặng, khát vọng trở nên mạnh mẽ... Dù sao một loạt số liệu phân tích ra đều đúng như vậy!】
Nghe Karl lải nhải trong đầu hắn một tràng dài, Thor cười khúc khích: "Được rồi, không trách mi, vốn dĩ cũng đã chuẩn bị sẵn cô bé không đồng ý rồi."
【Vì sao?】
"Bởi vì lòng người phức tạp, không có số liệu chuẩn xác nào có thể phân tích ra được, Karl mi phải nổ lực học tập nhiều thứ hơn nữa."
【Chúng ta làm sao bây giờ?】
Thor từ từ đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người: "Thời gian còn dài mà, nhất định sẽ có cách, không gấp."
Ôn Dao ở sân nhỏ vừa vặn gặp Hạ Y Huyên từ bên ngoài trở về.
Tuy Hạ lão bảo mọi người ở trong nhà, có điều mấy ngày nay Hạ Y Huyên thường đi ra ngoài, từ những người bạn trước kia thăm dò không ít tin tức.

Đêm ba mươi tết sau chuyện xảy ra ngày đó, căn cứ tiến vào trạng thái giới nghiêm, áp dụng thủ đoạn cưỡng chế bắt đầu từng bước loại bỏ nhân viên, không ít người bị mang đi.
Cao tầng căn cứ cũng có chỗ điều chỉnh, mà ngay cả hai gia đình trong núi Cảnh Phủ cũng biến mất...
Cho đến ngày hôm nay chuyện cần thiết cũng đã làm xong, trong căn cứ cũng khôi phục bình thường.
Hạ Y Huyên lôi kéo Ôn Dao tiến vào phòng khách, vừa vào trong phòng khách đã thấy mấy người phụ nữ đang vây quanh một chỗ bàn bạc cái gì đó.
"Bà nội, các người đang làm gì thế?"
"Con lại đi ra ngoài nữa hả? Đứa nhỏ này làm sao không để người khác bớt lo chứ!"
Thôi Cầm cau mày nhìn qua Hạ Y Huyên, phàn nàn nói.
Hạ Y Huyên thè lưỡi, vây quanh sau lưng Hạ lão phu nhân, ôm cổ bà nói: "Con lại không rời khỏi núi Cảnh Phủ, mẹ đừng quá khẩn trương như vậy. Nhưng, các người đang nói gì đấy?"
Hạ lão phu nhân vỗ vỗ tay Hạ Y Huyên ôm cổ bà, ánh mắt chuyển sang Ôn Dao đang đứng một bên: "Đang xác định lại thời gian, ba ngày sau Dao Dao bọn chúng phải lên đường. Trước đó còn nói làm sinh nhật cho Dao Dao, bây giờ thời gian cũng không còn kịp rồi, chúng ta có ý định làm sớm cho con bé."
"Nhanh như vậy đã đi à!"
Hạ Y Huyên có chút mất mát, cô cũng muốn cùng đi theo để xem đây này, đáng tiếc bị tất cả mọi người từ chối.
Ngay cả Ngữ Điệp cũng không đi theo, chính mình càng khỏi phải nghĩ đến.
"Ừm, đã như vậy, chúng ta sẽ để Dao Dao có một ngày sinh nhật thật vui vẻ!"
Thấy mọi người vây quanh bàn luận muốn bố trí thế nào, làm món ăn gì, không mời khách nào, vẻ mặt Ôn Dao đầy bất đắc dĩ.
Ôn Dao cảm thấy không cần phải phiền toái như vậy!
Có điều, tùy tiện đi, mọi người vui vẻ là được rồi.
Ngày hôm sau người nhà họ Hạ liền hành động, trong trong ngoài ngoài bắt đầu bận rộn, mọi người cũng không để Ôn Dao nhúng tay, Ôn Dao chỉ có thể tiếp tục thí nghiệm thuốc của chính mình.
Ngược lại Thor không làm phiền Ôn Dao, hắn bị Hạ Y Huyên lôi kéo đi hỗ trợ.
Có điều, hắn cho Ôn Dao một trang giấy, trên giấy tràn ngập đồ vật rậm rạp chằng chịt, nói đó là Karl tính toán phân tích ra mấy loại khả năng, để Ôn Dao thử xem.
Ôn Dao đưa lên trang giấy trong tay nhìn nhìn nhiều lần, sau đó nhét vào trong không gian, bắt đầu một vòng thí nghiệm thuốc mới.

Thật ra ngày hôm qua lời Thor nói Ôn Dao có chút động tâm.
Trước đó đi vào trái đất, Ôn Dao chưa bao giờ biết thì ra còn có một thế giới như vậy, mà Tinh Minh trong miệng Thor, vô số tinh cầu khác biệt, lối sống khác biệt, quả thật Ôn Dao rất ngạc nhiên.
Nhưng Ôn Dao không phải đứa trẻ cái gì cũng không hiểu, sẽ không bị lời nói của Thor mê hoặc, tuy rằng hắn nói rất có lý, lý do cũng rất đầy đủ.
Bởi vì lúc ở đại lục Ella, rất nhiều gia tộc cũng biết dùng loại phương pháp mời chào pháp sư và chiến sĩ có thiên phú này, vì lợi ích lâu dài của gia tộc, nhưng rất nhiều chuyện cũng không biểu hiện ra đơn giản như vậy.
Tinh Minh một thế giới lạ lẫm như vậy, lực lượng không biết, cũng ẩn chứa vô số nguy hiểm không biết.
Ôn Dao mà thực sự đi thì đó chính là thế đơn lực bạc, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Nhưng Ôn Dao cũng không phải hoàn toàn thờ ơ, cho dù muốn đi, Ôn Dao cũng muốn làm tốt vạn toàn chuẩn bị, mà không phải vô cùng đơn giản bị Thor lừa dối dắt đi.
Ngày chúc mừng sinh nhật Ôn Dao đó, người nhà họ Tề cũng đã tới, mà ngay cả mấy người đàn ông nhà họ Hạ cũng dành chút thời gian trở về nhà, người hai nhà vô cùng náo nhiệt ngồi cùng một chỗ ăn cơm.
Hạ Y Huyên không biết từ nơi nào làm ra một chiếc bánh sinh nhật lớn, bên trên còn cắm mười một ngọn nến.
Mặc dù bánh sinh nhật này cực kỳ đơn giản so với trước tận thế, không có trang trí phức tạp hoa lệ gì, nhưng có thể làm ra một chiếc bánh sinh nhật thế này cũng không dễ dàng, Hạ Y Huyên mất một phen công phu đấy.
Ôn Trác nấu cho Ôn Dao một tô mì trường thọ, thật ra trước kia sinh nhật ở nhà họ Ôn cũng không có làm gì lớn, cơ bản đều là Ôn Trác nấu một tô mì sợi, cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó tặng quà, vô cùng đơn giản.
Mà ngay cả sau tận thế sinh nhật Ôn Minh cũng đều không còn, chỉ có Ôn Dao đưa quà tặng.
Lúc ấy Hạ lão phu nhân biết được còn vô cùng đau lòng, vắt óc suy nghĩ mới nghĩ đến phải làm cho cháu ngoại gái một buổi tiệc sinh nhật khó quên.
Mà ngay cả Trịnh Viêm Bân cũng phái người đưa lễ vật đến —— vũ khí tinh và thuốc mới nhất.
Những người lớn vây quanh một chỗ trò chuyện, còn dặn dò Ôn Minh lần này xuất hành phải chú ý, Ôn Dao vừa chậm rì rì ăn bánh ngọt, vừa nghe Hạ Y Huyên kể lại cô tốn tâm tư thế nào, tìm được thiết bị nấu nướng cùng nguyên liệu, trải qua vô vàn khó khăn mới làm ra được một chiếc bánh sinh nhật như vậy.
"Cho nên, Dao Dao, tay nghề của chị cũng không tệ lắm phải không? Chị cũng không có cái gì tặng em, chiếc bánh sinh nhật này chính là quà sinh nhật rồi, mùi vị thế nào?"
Thì ra đây là tự tay Hạ Y Huyên làm ra, với tư cách quà sinh nhật cho Ôn Dao.
Tuy Ôn Dao cảm thấy hương vị có chút vô cùng ngọt chán, nhưng vẫn vô cùng nể tình nhẹ gật đầu, biểu thị rất không tồi.
Qua hết sinh nhật Ôn Dao, rất nhanh đến ngày xuất phát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.