Mắt thấy Đại Hoàng nghiêng đầu sang chỗ khác căn bản nhìn cũng không liếc nhìn cậu một cái, An Tử chưa từ bỏ ý định đổi sang bên kia tiếp tục "chào hàng" đồ ăn trên tay của cậu.
"Kỹ thuật nướng đồ ăn của ta không tệ, mi thử xem nè? Thật sự đấy! Cam đoan mi ăn hết còn muốn ăn nữa!"
Đại Hoàng phát ra một tiếng giống như cười nhạo, đứng người lên đi đến bên người Ôn Dao một lần nữa nằm úp sấp bên cạnh, dùng hành động thực tế biểu lộ sự ghét bỏ của nó đối với An Tử.
An Tử bi phẫn rồi, rõ ràng cậu ở căn cứ vẫn rất được người yêu thích đấy, làm sao Đại Hoàng không chịu liếc nhìn cậu một cái chứ!
Ôn Minh nhìn Ôn Dao quen thuộc nướng các loại hải sản, còn thật không biết từ lúc nào em gái có kỹ thuật nướng tốt đến thế kia, dù sao lúc ăn đồ nướng tại nhà, đều là cậu và cha cậu ra tay đấy, mẹ và em gái chỉ phụ trách ăn thôi.
Ôn Dao thấy đồ nướng của mình đã chín chia ra một phần cho Ôn Minh, còn lại đều cho Đại Hoàng.
Tiếp nhận đồ nướng em gái đưa cho, trong lòng Ôn Minh vô cùng cảm động, quả nhiên vẫn là em gái đau lòng cậu nhất mà!
Nhìn một người đàn ông mặc quân trang bị một cô bé làm cảm động đến rơi nước mắt, còn kém chút đã khóc lên, Hạ Y Huyên biểu thị, muội khống thật đáng sợ.
Bên cạnh đống lửa vui vẻ hòa thuận, Hạ Y Huyên cũng nhân cơ hội nói với Ôn Minh chuyện của Từ Dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-chi-on-dao/1085138/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.