Dì Miên ở bên cạnh thấy vậy liền khóc lóc thảm thiết nói.
- Ôi đứa cháu yêu dấu của tôi, sao nó lại phải chịu cảnh cô đơn thế này....huhuhu.... nếu cháu muốn, dì có thể đưa cháu về chăm sóc nuôi nấng như con ruột của dì vậy!!!
...
...
Bà Diệp thấy vậy thì ngứa mắt với dì Miên hơn, bà đi đến vỗ về trên vai Trí Khả mà nói.
- Cháu à, chúng ta vẫn luôn ở sau lưng nâng đỡ cháu. Nếu cháu cảm thấy cô đơn trống vắng thì cứ đi với chúng ta, chúng ta vẫn luôn chờ đợi cháu đến bất cứ khi nào!
Nghe những lời bọn họ nói, Trí Khả cũng cảm thấy rất ấm áp và xúc động. Nhưng trước lúc ba mất đã dặn dò anh, nên những lời bọn họ nói khiến anh chỉ nở nụ cười đầy chua chát.
Lúc này, luật sư cùng Mẫn Nhi đi đến. Nãy giờ hai người đứng ở một góc chứng kiến hết cảnh vừa rồi, Mẫn Nhi hận không thể cười một trận trước màn diễn vừa rồi của họ.
Trí Khả thấy hai người đã đến thì mới đứng dậy, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt liếc nhìn những người xung quanh.
- Chào mọi người, tôi là luật sư riêng của ông Đinh Huyền. Hôm nay tôi đến là để công khai di chúc và lời nhắn nhủ của ông ấy, nhưng trước tiên tôi muốn hỏi cậu Trí Khả một chuyện.
Lời vừa dứt, vợ chồng ông Đinh Hữu Tấn và dì Miên hồi hộp không dám thở mạnh đứng nhìn. Bởi vì bọn họ tò mò muốn biết, ai là người được thừa kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-va-ruou-dang/3728024/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.