Chương trước
Chương sau
Tự nhiên nhắc đến chuyện này làm gì để cho Quân Kình Thương cũng lo lắng theo luôn nè, nhưng tới khi hai anh em nhà họ Quân nhìn sang cô...

Ồ quao! Quả nhiên là Thẩm Nguyệt có khác, trong mắt không hề có chút lo lắng hay dao động nào, thậm chí là còn rất nhàn nhã uống trà và ăn đồ ăn vặt.

Em có cách gì rồi sao?Đương nhiên rồi, em là ai chứ? Là Thẩm Nguyệt đó, làm sao có thể ngồi yên chờ chết được.Vậy... Em tính làm gì?Trước khi bản thân bị vạch mặt, thì em sẽ tự vạch áo trước.Câu nói của Thẩm Nguyệt cũng chính là sẽ tự nhận bản thân là "Thẩm Nguyệt của Thẩm gia" trước sao? Nhưng tại sao cần phải làm vậy chứ? Rõ ràng cô có thể chối bỏ mà, chỉ cần cô muốn thì anh và Trần gia vẫn đủ sức để che đậy chuyện này đến cuối đời.

Nhưng khi nhìn Thẩm Nguyệt, Quân Kình Thương cũng chỉ biết cười rồi lắc đầu... Không đúng, cô gái đẹp của anh không thích sống dưới cái tên Thẩm Nguyệt của Trần gia, mục đích của cô là trả thù Thẩm gia cơ mà.

Nếu như để Thẩm Nguyệt của Trần gia trả thù nhà họ Thẩm thì đúng là sai trái quá rồi, tốt nhất vẫn là nên để

Thẩm Nguyệt chân chính của Thẩm gia ra tay trả thù Thẩm gia thì hơn!

Quân Kình Thương nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, Thẩm Nguyệt cũng đưa mắt nhìn anh rồi mỉm cười, sau đó cô còn nhìn Quân Thiêm Lục, nói:

- Được rồi, tới đây thôi, cậu cứ về nhà chờ đi.

Chị dâu... Chị thật sự nghĩ chuyện này ổn sao?Với IQ của Trần Tinh Thụy... Thì tôi cá là trận này tôi thắng!Quân Thiêm Lục: "..." Nãy bả nói tụi tui không nể mặt Trần gia... Bả nghĩ bả có nể mặt Trần gia à?

[.]

Tiễn Quân Thiêm Lục về rồi thì Quân Kình Thương cũng đi lên phòng với vợ, đương nhiên lúc này Thẩm Nguyệt cũng đã chuẩn bị sẵn chứng cứ cho bản thân. Đó là những chứng cứ mà cô đã nhờ Minh Minh âm thầm thu nhập khi lấy cớ là đến Thẩm gia để tưởng nhớ "Thẩm Nguyệt".

Quả nhiên là Thấm Sơn vần không thay đối gì cả, những vật chứng vân ở nguyên vị trí của kiếp trước... Nếu như lần này Thẩm Nhất Hành không chết vì tội gây tai nạn, thì cũng sẽ chết vì phát điên thôi!

Cô thật sự mong chờ ngày Thấm gia tan đàn xẻ nghé!

Quân Kình Thương ngồi bên cạnh cô, anh cầm lấy vài thứ lên xem, nhưng rồi sau đó chính anh lại giật mình thì những tấm ảnh này có chút kinh dị.



Anh nhìn Thẩm Nguyệt, nói:

Cái này là gì vậy?Là một tầng hầm bí mật nhà họ Thẩm. Nơi này chỉ có Thẩm Sơn, Thẩm Nhất Hành biết thôi... Đó cũng là nơi bắt đầu chuỗi ngày ám ảnh của cuộc đời em... Không đúng, phải nói là cả hai cuộc đời của em.Quân Kình Thương nhìn cô. Nhưng Thấm Nguyệt khi này cũng chăng còn sợ hãi với những thứ như thế này nữa, so với những hình phạt về thể xác, thì tình người ở Thẩm gia còn đáng sợ hơn gấp ngàn vạn lần.

Tiểu Nguyệt...Anh có muốn nghe không? Để cải thiện hình phạt ở nhà giam quân đội.Dù Quân Kình Thương không muốn Thẩm Nguyệt nhắc lại chuyện cũ, nhưng anh vẫn tôn trọng ý kiến của cô, nếu như cô đủ tin tưởng anh... Thì anh sẽ nghe.

Lúc này Thấm Nguyệt cũng bắt đầu kể lại.

(...]

Ở dưới tầng hầm tăm tối của Thẩm gia, nó cũng giống cuộc đời của cô vậy... Âm u, tăm tối, ẩm ướt, lạnh lẽo và dơ bẩn.

Ở phòng đầu tiên, là hình phạt đơn giản nhất, cũng chính là treo người lên một thanh sà ngang đôi dùng roi liên tục đánh. Đây chính là nơi để Thẩm Sơn trút hết sự tức giận nếu như hôm đó ông ta không kí được hợp đồng.

Phòng tiếp theo, được gọi là Kim phòng, nghe thì sang vậy thôi, chứ thật ra đây là phòng rất hẹp, xung quanh chỉ là bốn bức tường màu đen, chính giữ phòng đặt một cái ghế có còng tay. Khi đưa đến phòng này thì cứ cách năm phút sẽ có người đến dùng kim đâm vào đầu ngón tay của người bị phạt, mỗi lần đâm đều rút ra không ít máu, thậm chí có lần Thẩm Nguyệt vì mất máu quá nhiều mà suýt chết mấy lần.

Phòng tiếp theo, là Thủy phòng... Nói nghe đơn giản thì đây là một hầm nước khá sâu, mỗi lần tâm trạng của

Thẩm Sơn hay Thẩm Nhất Hành không vui là lại đem người đến đây, trói tay trói chân, thậm chí là còn buộc một viên đá nặng vào chân, rồi ném người đó vào hầm nước đó. Ban đầu mực nước rất thấp, nhưng cứ cách mười phút là nước lên dâng lên ngập đầu một lần, mỗi lần kéo dài tầm ba đến năm giây.

Phòng thứ ba, là Mộc phòng... Nghe đến cây cối thì tưởng rằng là một nơi rất dịu dàng sao? Nhưng không... Nói đúng hơn thì đây là phòng nguy hiểm nhất, vì khi bị ném vào đây là chỉ có thể nhịn đói, xung quanh căn phòng có rất nhiều nấm... Nhưng là nấm độc! Khi bị đưa vào đây chỉ có hai kết cục... Một là chết vì đói. Hai là chết vì độc.

Nhưng Thấm Nguyệt thì chưa từng vào căn phòng này, nên cô cũng không biết nữa... Cô chỉ biết rằng đã có rất nhiều gia nhân của Thẩm gia bỏ mạng ở nơi này.

Phòng thứ tư, là Hỏa phòng... Cũng như tên, đây là một phòng tra tấn bằng sắt được nung nóng, mỗi khi ai phạm lỗi thì Thẩm Sơn sẽ đúc một khối sắc viết chữ "tội nhân", sau đó là ông ta liền nung cục sắt đó trở nên nóng rực rồi in trực tiếp lên da thịt của người chịu phạm. Hiển nhiên Thẩm Nguyệt chưa từng chịu rồi, vì cô là vật thế mạng, nếu như Thẩm Nhất Hành liên hôn không thành thì con ma tiếp theo chính là cô, nên Thẩm Sơn sẽ không để cô chịu tổn thương này đâu.

Tuy nhiên, đây chỉ là bốn phòng tầm thường thôi, phòng cuối cùng mới là cực hình... Nó gọi là Thổ phòng, nơi đây chỉ có một kiểu tra tấn... Chính là... Chôn sống!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.