Tự nhiên nhắc đến chuyện này làm gì để cho Quân Kình Thương cũng lo lắng theo luôn nè, nhưng tới khi hai anh em nhà họ Quân nhìn sang cô...
Ồ quao! Quả nhiên là Thẩm Nguyệt có khác, trong mắt không hề có chút lo lắng hay dao động nào, thậm chí là còn rất nhàn nhã uống trà và ăn đồ ăn vặt.
Em có cách gì rồi sao?Đương nhiên rồi, em là ai chứ? Là Thẩm Nguyệt đó, làm sao có thể ngồi yên chờ chết được.Vậy... Em tính làm gì?Trước khi bản thân bị vạch mặt, thì em sẽ tự vạch áo trước.Câu nói của Thẩm Nguyệt cũng chính là sẽ tự nhận bản thân là "Thẩm Nguyệt của Thẩm gia" trước sao? Nhưng tại sao cần phải làm vậy chứ? Rõ ràng cô có thể chối bỏ mà, chỉ cần cô muốn thì anh và Trần gia vẫn đủ sức để che đậy chuyện này đến cuối đời.
Nhưng khi nhìn Thẩm Nguyệt, Quân Kình Thương cũng chỉ biết cười rồi lắc đầu... Không đúng, cô gái đẹp của anh không thích sống dưới cái tên Thẩm Nguyệt của Trần gia, mục đích của cô là trả thù Thẩm gia cơ mà.
Nếu như để Thẩm Nguyệt của Trần gia trả thù nhà họ Thẩm thì đúng là sai trái quá rồi, tốt nhất vẫn là nên để
Thẩm Nguyệt chân chính của Thẩm gia ra tay trả thù Thẩm gia thì hơn!
Quân Kình Thương nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, Thẩm Nguyệt cũng đưa mắt nhìn anh rồi mỉm cười, sau đó cô còn nhìn Quân Thiêm Lục, nói:
- Được rồi, tới đây thôi, cậu cứ về nhà chờ đi.
Chị dâu... Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3601197/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.