Chương trước
Chương sau
Kể từ lúc quay về nhà từ khu suối nước nóng thì cả Thẩm Nguyệt và Quân Kình Thương đều không thấy Trần Tinh

Thụy có biểu hiện gì lạ, thậm chí là cô ta còn rất ngoan ngoãn ở nhà... Mà là nhà họ Quân, làm vợ hiền dâu đảm, khiến cho Lương Mộc Hoan càng ngày càng tin vào việc Trần Tinh Thụy chỉ là bị mọi người hiểu lầm.

Đương nhiên lúc đó Quân Thiêm Lục cũng cực kỳ không vui, thậm chí là cậu ấy còn thường xuyên không về nhà, cứ mỗi lần như vậy là cậu ấy lại chạy đi tìm anh trai để tâm sự. Mà nghĩ thử xem, một người đang trong giai đoạn hôn nhân nồng cháy thì làm gì có chuyện chịu ngồi yên nghe Quân Thiêm Lục than vãn chứ, cuối cùng Quân Thiêm Lục cũng đi theo Trần An Dương đến Cửa hàng đá quý Gemstone để thư giãn.

Ở đây, Quân Thiêm Lục đã nhìn thấy một nhân viên của Cửa hàng đá quý Gemstone, chỉ vừa mới nhìn người ta một lần thôi là cậu ấy đã xác định cô gái đó mới là chân ái của cuộc đời mình. Thậm chí Quân Thiêm Lục còn cố ý tiếp cận, nhưng cô gái kia đến liếc cũng không thèm liếc, thậm chí là từ chối phục vụ cậu ấy luôn mà.

Bị người mình thích bơ cũng khiến cho Quân Thiêm Lục hơi suy sụp một chút, nhưng ai mà có ngờ chỉ bằng một câu nói của Trần An Dương thôi đã vực dậy tinh thần cho cậu ta.

Khi đó Trần An Dương đã nói:

Thiêm Lục à, chú mày với Quân Kình Thương đúng là anh em cùng tông cùng giống đó.Y anh là sao?Thì Quân Kình Thương cũng gặp Tiếu Nguyệt ở đây chứ đâu, thậm chí còn bị Tiếu Nguyệt kinh ra mặt nữa kìa.Cậu bị như vậy còn nhẹ lắm.

Nếu như theo Trần An Dương nói thì không phải Cửa hàng đá quý Gemstone này chính là nơi đã gắn kết mối lương duyên của anh trai và chị dâu sao? Nếu là vậy thì Quân Thiêm Lục nhất định sẽ thành công tìm được người vợ mình chọn.

Nghĩ tới nghĩ lui, Quân Thiêm Lục cũng đành phải đi cầu cứu chị dâu.

Một bên là Quân Thiêm Lục đang van nài Thẩm Nguyệt giúp đỡ mình, nhưng bên kia thì Quân Kình Thương đang nhìn chằm chằm thằng em trai với sự khó chịu hiện rõ lên trên mặt, nhưng chỉ có Thẩm Nguyệt là phì cười, cô nói:

Thật ra rất đơn giản thôi mà.Chị... Có cách gì sao?Thì cậu cứ cưới Trần Tinh Thụy đi.Quân Thiêm Lục: "..." Là có cách dữ chưa?

- Chị dâu, em không thể cưới cô ta được. Em thà chết cũng không cưới cô ta.

Thẩm Nguyệt nghe vậy cũng gật đầu, thật sự cô cũng không hiểu hai anh em nhà này đang nghĩ gì nữa. Đứng trên đất của Trần gia, lại từ chối kết hôn cùng con cháu Trần gia, từ thằng anh đến thằng em, không đứa nào nể mặt của Trần gia hết. Nếu không phải là ở đây Trần gia hiểu chuyện, thì hai tên này chắc đã bị đóng cửa thả chó, để chó cắn cho chết rồi.



Vậy thì cậu phải tự mình tìm điểm yếu của Trần Tinh Thụy chứ.Ý chi là sao?Hiện tại cô ta đang làm dâu đảm ở nhà họ Quân mà, thì cậu cứ bám vào đó mà tìm.Tuy Quân Thiêm Lục không hiểu lắm, nhưng nghe qua thì cũng rất khó khăn. Cậu ấy còn nghiêm túc hỏi rõ là phải làm thế nào để tóm được đuôi của cô ta.

Ánh mắt của Quân Thiêm Lục nhìn Thẩm Nguyệt cực kỳ nghiêm túc.

Thẩm Nguyệt cũng nhìn cậu ta, nói:

Chờ!Hả? Chờ? Nhưng chờ đến bao giờ?Ờ... Sớm thì vài ngày, muộn thì vài tháng, lâu nữa thì vài năm.Chị dâu!Quân Thiêm Lục đã không thể kiềm chế mà gọi lớn một tiếng, ngay lúc này Quân Kình Thương liền nhíu mày, cực kỳ khó chịu, nói:

- Hạ cái giọng của em xuống!

Quân Thiêm Lục đang bức xúc nhưng vẫn phải ngoan ngoãn làm theo, đến đây Thẩm Nguyệt cũng phải nhún vai, làm sao cô biết được khi nào thì Trần Tinh Thụy mới lộ bản chất chứ? Nhưng theo cô đoán thì chắc là cũng sớm thôi.

Cậu cứ chờ đi, sớm thôi.Y chị là...Sắp đến chẳng phải là lễ đính hôn của tôi và Kinh Thương sao? Từ đây đến đó... Trần Tinh Thụy nhất định sẽ còn nói ra nói vào về tôi ở trước mặt mẹ của cậu, khi đó cậu cứ ghi âm lại hoặc làm gì đó... Hoặc là... Nếu cô ta có kế hoạch gì đó thì cũng phải nói cho mẹ cậu biết.Quân Thiêm Lục không hiểu lắm, chuyện đính hôn của Thẩm Nguyệt và Quân Kình Thương bây giờ không chỉ có người dân Biện Lương biết, mà dường như là cả nước đều biết rồi. Lẽ nào Trần Tinh Thụy còn có thể xoay chuyển tình thế nào?

Mà khoan đã... Để xoay chuyển tình thế thì vẫn còn một cách...

Đó là... Vạch rõ thân phận của Thẩm Nguyệt!

Chị dâu, ý chị là Trần Tinh Thụy muốn mượn tay mẹ để vạch trần chị sao?Đâu có.Hả?Cô ta không thông minh đến mức vạch ra kế hoạch vạch trần đó đâu. Nhưng Trần Tinh Thụy có đủ thông minh để khích tướng mẹ cậu, tuy mục đích của cô ta là nhắm vào tôi... Nhưng nếu mẹ cậu là người mở lời thì đúng là nan giải nha.Quân Kình Thương nghe qua cũng thấy có lý. Tuy anh đã từng nói lễ đính hôn của anh, mẹ không đến cũng được... Nhưng dù sao cũng là mẹ ruột, làm sao anh lại có thể bỏ mẹ ở nhà chứ?

Nhưng mẹ anh là người hay kích động, lỡ như vì vài ba câu khích tướng của Trần Tinh Thụy mà để lộ danh phận của Thẩm Nguyệt thì đúng là sẽ rất khó xử.

Phải làm sao đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.