Đúng như Thẩm Nguyệt dự đoán ngay từ đầu thì hôm nay cô khó mà rời khỏi phòng mà, chẳng những là không thế ra ngoài mà còn bị Quân Kình Thương kẹp chặt như bánh mì kẹp thịt nữa chứ.
Nằm dài trên giường mà Thẩm Nguyệt cũng chỉ biết thở dài chán nản, nghe tiếng thở dài của cô thì Quân Kình Thương đang ôm vợ cũng phải ngồi bật dậy, anh nhìn cô với ánh mắt vô cùng nghiêm túc nói:
- Em thở dài? Tại sao lại thở dài? Là anh không đủ thỏa mãn em sao?
Quân Kình Thương nói nhanh đến mức Thẩm Nguyệt không kịp đưa tay chặn miệng của anh luôn á, cô thật sự không biết trong đầu của tên này đang nghĩ cái gì nữa, cô chỉ là nằm hoài một chỗ nên chán rồi thở dài thôi mà.
Sao mà qua cái não đại tài của Quân Kinh Thương, khi nó phân tích các kiểu thì lại quy ra nguyên ngân cô thở dài là do không hài lòng với thái độ "phục vụ" của anh luôn vậy?
Quân Kình Thương, anh nghĩ hơi nhiều đó. Anh bị overthinking à!Nhưng rõ ràng em...Còn chưa đợi anh nói hết câu thì Thẩm Nguyệt đã kéo anh xuống rồi chủ động hôn một cái lên môi anh, hành động của cô cũng làm cho Quân Kình Thương khựng lại một chút, nhưng chỉ trong vòng vài giây thôi là anh đã quấn lấy môi của cô rồi.
Hôn cũng hôn xong rồi, Thẩm Nguyệt còn tưởng bản thân có thể ngủ một giấc thật ngon, chờ sáng mai còn đón bình minh ở trên núi nữa chứ. Nhưng ai mà có ngờ chỉ vì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-quan-hon-lam-ngoan-xinh-yeu-cua-thieu-ta-/3601195/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.