Khoảng cách này quá gần, quá thổn thức, mấy ngón tay mảnh khảnh trắng trẻo của Y Sương, bám víu trên chất vải mềm mại từ chiếc áo choàng màu đen bóng bẩy của Hắc Lan.
Trên người chàng, tỏa ra hương thơm dịu dàng của những dược liệu quý, mùi của hoa hồng xen lẫn chút gì đó giống như hương thơm từ mật. Hương rất kỳ lạ, có vẻ các thầy y đã dùng những dược liệu mới để trị thương, vô tình tạo nên loại hương đặc biệt tỏa ra trên cơ thể của Hắc Lan.
Đôi mắt của chàng cứ chiếu vào cô một ánh nhìn say như men rượu, môi chàng đỏ thẫm như giọt máu, làn da trắng hồng còn đẹp hơn cả nữ nhân. Mẹ chàng nếu sinh ra chàng là tính nữ, ắt chàng cũng sẽ là một đại mỹ nhân ở vùng đất đầy kỳ bí này.
Hàng mi của Y Sương dần dần rủ xuống, cô thấy chàng đang cúi sát xuống khuôn mặt cô, không, nói rõ hơn là cúi gần đến môi của cô.
Chàng đang muốn làm gì? Chẳng lẽ lại muốn hôn cô ư? Không được, sự đẹp đẽ và cuốn hút của chàng giống như một loài hoa ăn thịt, dụ dỗ con mồi bằng những thứ hấp dẫn rồi sẽ nuốt chửng.
Hắc Lan là mật ngọt, là mỹ vị, nhưng chàng là mật độc. Cô không thể để cho bản thân của mình rơi vào cạm bẫy như quá khứ đã từng đi qua.
Bàn tay đang níu áo Hắc Lan của Y Sương bỗng thả áo hắn ra, cô muốn dùng linh lực để tấn công nhằm thoát khỏi vòng tay của hắn. Chỉ là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-doc-dia-phan-2-/3570393/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.