Tia nắng ban mai xuyên qua rèm cửa tiến vào, mang ánh sáng đến cho căn phòng. Giữa phòng là giường công chúa hoa lệ, màn lụa hồng nhạt buông xuống một nửa. 
Thấp thoáng dưới lụa mỏng, mơ hồ có thể nhìn thấy một đôi nam nữ nằm cạnh nhau. 
Cơ thể Nguyễn Ngưng cứng lại, nghe Phó Minh nói vậy, đỏ mặt xấu hổ. 
Đúng là dáng ngủ của cô không tốt, nhưng mà… 
“Em… em ngủ rồi thì cái gì cũng không nhớ.” ánh mắt cô sáng lập lòe, chối. 
Một tay Phó Minh Viễn gối đầu, một tay cầm bàn tay trắng nõn của cô, vẻ mặt thảnh thơi. 
Anh nghiêng đầu nhìn cô, đáy mắt tràn đầy hài hước, “Phải không?” 
Nói rồi, ánh mắt thấp xuống, dừng trêи đùi nhỏ trắng nõn còn đang vòng qua hông anh. 
Nguyễn Ngưng nhìn theo tầm mắt anh, mặt càng đỏ. 
Cô cười một cái, yên lặng rút chân về, “Em thật sự không cố ý…” 
Cô muốn ngồi dậy, thấy anh bỗng nhiên nghiêng người qua, lúc cô lấy lại tinh thần, đã bị anh đè dưới thân. 
Nhìn người đàn ông tuấn mỹ đè trêи người cô, vẻ mặt lười biếng mang theo vài phần gợi cảm, Nguyễn Ngưng nuốt nước bọt. 
“Anh Minh Viễn…” 
“Không cố ý?” Mày Phó Minh Viễn hơi nhếch, nghiền ngẫm hỏi. 
“Vâng ạ!” 
Cô dùng sức gật đầu, mềm mại như con thỏ. 
Phó Minh Viễn cười khẽ, ngón tay vén tóc dài của cô lên, vòng ở đầu ngón tay thưởng thức, “Vậy bây giờ anh cũng không cố ý.” 
Nguyễn Ngưng mở to hai mắt nhìn, còn có thể như vậy? 
Phó Minh Viễn sung sướиɠ, anh đánh giá tiểu nha đầu dưới thân, ánh mắt hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon/1668729/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.