Trong phòng họp, Nguyễn Ngưng xác nhận hợp đồng và phân công kịch bản xong, ký tên của mình xuống. 
Sau đó, cô đứng dậy bắt tay với vị tiên sinh đối diện. 
Vị tiên sinh tóc hoa râm này là Bùi Lâm, đạo diễn có ân tri ngộ với cô. 
“Tiểu Ninh, cảm ơn cháu nguyện ý giúp.” 
Ông Bùi nhìn cô, ánh mắt hiền lành, “Thực chờ mong lần hợp tác này.” 
Nguyễn Ngưng lắc đầu, cười thẹn thùng. 
“Cháu nên cảm tạ ngài mới đúng, nếu không phải lúc trước ngài cho cháu cơ hội, cháu cũng sẽ không có thành tích ngày hôm nay.” 
Cô ôm chặt kịch bản vừa nhận được, “Lần này cháu cũng sẽ cố gắng, không để ngài thất vọng.” 
Ông Bùi hài lòng gật đầu, nụ cười cũng càng thêm hòa ái. 
“Được, quả nhiên ta không nhìn lầm người.” 
Sau đó ông chỉ ngoài cửa, nói, “Chúng ta đến phòng thu âm trước, vừa đi vừa nói chuyện.” 
“Vâng ạ.” 
Nguyễn Ngưng dọn đồ xong, cùng trợ lý Kỳ Kỳ, đi sau ông ra ngoài cửa. 
“Nói đến lúc trước, cháu lồng tiếng cho nhân vật Đồng Dao đúng không?” Bùi lão nhớ lại nói. 
Đáy mắt Nguyễn Ngưng lộ ra kinh hỉ, không ngờ Bùi lão tiên sinh còn nhớ rõ. 
“Vâng ạ, trí nhớ của ngài thật tốt.” 
Cô gật đầu, nụ cười càng thêm xinh đẹp. 
Bọn họ đi vào thang máy. 
Bùi lão vuốt chòm râu, vẻ mặt lộ ra một chút đắc ý. 
“Đó là bộ anime mà ta hài lòng nhất, rất nhiều chi tiết vẫn còn nhớ rõ ràng đấy.” 
Nguyễn Ngưng và Kỳ Kỳ gật đầu, vẻ mặt bội phục. 
Bùi lão nhìn các cô một cái, ấn số. 
“Ta còn nhớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon/1668730/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.